22 tháng 5, 2023

Hãy để thiên nhiên lấy đi bất cứ thứ gì bạn nhận được

Cuộc thảo luận tiếp tục xoay quanh các dự án được lên kế hoạch thực hiện ở Ratlam, Shivgarh, và Ektam Abhiyan, bang Madhya Pradesh. Yogendra Ji (Giám đốc quảng cáo của IFFCO) cam kết sẽ tặng 50 nghìn cây neem cho dự án rừng mà Heartfulness sắp thực hiện ở bang Madhya Pradesh.

Câu chuyện chuyển hướng sang Arjun Agarwal, anh đang có mặt ở đó, và Daaji nói rằng ngài đã gọi Arjun đến Kanha ngay khi nghe tin Yogendra Ji sắp đến. 

Yogendra ji nói rằng ông đã gọi cho Arjun thông báo ông không đến được vì mẹ của ông không được khỏe và ông đang bận chăm sóc bà.

Daaji nói, "Nhưng anh không thể làm được gì. Bà đang ở trong tình trạng rất nguy kịch. Bà là người ưu tú nhất trong gia đình, trong số tất cả đàn ông, phụ nữ, tất cả các thành viên của gia đình. Thượng đế có cách kỳ lạ để chọn ra người giỏi nhất. Bà đang tranh đấu rất nhiều. Ưu tú nhất theo nghĩa, sự tìm kiếm tâm linh của bà là rất chân thành, đích thực."

Yogendra ji: Vậy tại sao bà lại đau khổ như thế này?

Daaji: Đó chính là lý do.

Yogendra ji: Đó là lý do ư? Vậy đôi khi tốt cũng là xấu ư?  

Daaji: Không hẳn như thế. Prakriti (thiên nhiên) muốn anh tiến hóa nhanh hơn, và mang hoàn cảnh đến với anh. Xa hoa không phải là hoàn cảnh thích hợp để anh tiến bộ tâm linh. Cơ chế hoạt động hoàn toàn ngược lại; một mức độ cản trở nào đó sẽ tốt cho anh nếu anh chấp nhận hoàn cảnh. Nếu anh không chấp nhận hoàn cảnh, thì hoàn cảnh sẽ quật ngã anh.

Có một câu chuyện rất hàm súc về chủ đề này. Cuộc đối thoại giữa Narad Muni và Đấng Krishna. Narad nói, 'Trong ngôi làng này, có hai gia đình. Một gia đình sống dựa cả vào một con bò, còn gia đình kia là một ông vua giàu có. Chúng ta đã cải trang đến gặp cả hai gia đình. Ngài đã ban phước cho nhà vua có nhiều của cải hơn và vương quốc mở rộng hơn. Nhưng với gia đình nghèo chỉ có mỗi một con bò, ngài lại nói: Cầu cho con bò này chết đi.’ Anh biết câu chuyện đó đúng không. Narad đã không thể hiểu được vì sao. Anh ta hỏi Đấng Krishna, ‘Người thực sự, thực sự, thực sự theo đuổi ngài, yêu kính ngài, tại sao ngài lại tước mất chỗ nương tựa duy nhất của họ?' Đấng Krishna trả lời, 'Bởi vì người này dựa cả vào con bò, và con bò là thứ duy nhất xen vào giữa Ta và kẻ yêu kính Ta (bhakta). Vì vậy, Ta đã trừ khử con bò đó.’ Do đó, có những cách thức kỳ lạ. Những câu chuyện là để nói với chúng ta rằng không gì nên xen vào giữa chúng ta và Đấng Tối cao. Ngay cả khi anh có một mong muốn nhỏ nhoi nhất, Đấng Tối cao sẽ đáp ứng mong muốn của anh, nhưng điều đó chỉ làm trì hoãn hành trình tiến về phía trước của anh mà thôi. Hãy để thiên nhiên lấy đi bất cứ thứ gì anh nhận được, đừng giữ lại làm gì.

Yogendra ji: Nhưng ngài biết đấy, bất cứ điều gì chúng ta có thể làm để giúp bà, chúng ta nên làm.

Daaji: Đó là bổn phận của chúng ta. Tôi nghĩ trong những hoàn cảnh như vậy, mọi người đều được thử thách. Và mặc dù gặp rất nhiều khó khăn, nếu anh vẫn có thể kết nối với Ishwar (Thượng đế), đó là con đường nhanh chóng và chắc chắn đưa anh đến giải thoát. Ngay lập tức. Ý tôi là, không quay trở lại nữa.

Yogendra ji: Nhưng bây giờ bà cảm thấy rất đau đớn, v.v.

Daaji: Sự giải thoát sẽ đến, chúng ta chỉ cần tiếp tục cầu nguyện.

Sau đó, chủ đề chuyển sang thiền.

Yogendra ji nói rằng ông không thể thiền thường xuyên được và ông sẽ dành nhiều thời gian hơn cho thiền sau khi nghỉ hưu.

Daaji: Không có chuyện đó đâu người anh em. Tôi đã thấy toàn bộ dải màu của cuộc sống. Tôi đã làm chủ cuộc sống của mình với phương pháp thiền này. Kinh doanh dược phẩm, tôi đã làm tuyệt vời công việc kinh doanh. Lấy vợ, nuôi dạy con cái - không gì có thể ngăn cản tôi thiền.

Yogendra Ji: Nhưng công năng của mỗi người là khác nhau.

Daaji: Nếu anh muốn thiền, thì không gì có thể ngăn cản được anh. Hoàn cảnh xấu nhất là như cô của Arjun, bà Draupadi Devi Agrawal. Bà là người đã khai tâm cho tôi khi tôi còn học đại học. Điều đáng học hỏi là sau khi thiền với Babuji Maharaj, bà kết hôn và về sống với gia đình nhà chồng. Mẹ chồng của bà nói với bà rằng trong nhà của họ không được phép thiền. Ban đầu, Draupadi Devi lén lút thiền trong phòng ngủ, thiền vào buổi sáng và thanh lọc vào buổi tối. Nhưng chồng của bà khó chịu với việc đó. Ông ấy nói, “Cái gì thế này? Em thiền và thanh lọc sao.” Ông ấy không thích điều đó. Vậy bà có thể làm gì? Bà thường dậy sớm hơn những người khác, nằm trên giường, trùm kín chăn và thiền. Và để thanh lọc vào buổi tối, bà vào nhà vệ sinh, dùng xô dội nước xung quanh và giả vờ rằng bà đang đánh nhà tắm, nhưng bà ngồi trên sàn và thanh lọc. Tôi tiếp tục chia sẻ câu chuyện này với mọi người; nếu anh muốn thiền thì không ai trên đời này có thể ngăn cản được điều đó. 

Chỉ cần có nhiệt huyết rằng tôi sẽ thiền trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Và Thượng đế thích những người như vậy. Rồi ân sủng sẽ đến ngày càng nhiều. Khi chúng ta càng tiến xa hơn thì sức cản càng lớn, hoàn cảnh càng khắc nghiệt. Đó là một thử thách. Nhưng bất cứ ai đang tiến lên đều không cảm thấy rằng đó là thử thách, và những người nghe chuyện lại cứ nghĩ rằng họ rơi vào nghịch cảnh. Nhưng ai đã trải qua sẽ không biết đó là nghịch cảnh vì họ đã vui vẻ đón nhận. Đó là làm chủ sức cản. Ai không chấp nhận thì cứ nghĩ đó là sự cản trở và có rất nhiều khó khăn. Và trên thực tế là đã chẳng hề có vấn đề nào ngay từ đầu. Master của chúng tôi từng nói rằng bất cứ ai muốn thiền, không ai có thể ngăn cản được điều đó. Để thiền, anh chỉ cần một lý do. Để không thiền thì anh viện đến muôn vàn lý do, chẳng hạn như vợ của anh không cho anh thiền, hay TV lúc nào cũng bật, hoặc công việc bộn bề, v.v.

Daaji - Kanha, 10/5/2023

*****

The discussion continued on to projects planned in the state of Madhya Pradesh, in Ratlam and Shivgarh, and to the Ektam Abhiyan. This led to Yogendra Ji’s pledge that he would donate 50k neem plants for the upcoming biodiverse forest in MP. The conversation turned to Arjun Agarwal, a brother who was present there, and Daaji said that he had called Arjun to Kanha as soon as he heard that Yogendra Ji was coming. 

To this, Yogendra ji replied that he had called Arjun and told him not to come as his mother was unwell and he was busy taking care of her. 

Daaji then said, "But there is nothing he can do. She is in a very bad state. She has been the best in the family among all these males and females and everyone. God has a strange way of picking the best. She is struggling a lot. Best in the sense that her spiritual search is very genuine, very authentic."  

Yogendra ji: Then why is she suffering like this? 

Daaji: That's why.  

Yogendra ji: That’s why? … So sometimes good things are also bad? 

Daaji: Not really. See, Prakriti (nature) wants you to evolve faster, and it provides the circumstances. Luxury is not the right circumstance for you to progress spiritually. It works exactly the opposite; having some level of, you know, resistance prepares you if you accept it. If you don't accept it, then it will work against you. There is a very critical story about this on Narad Muni. Narad Muni is having a dialogue with Lord Krishna. He says, ‘In this village, there are two families. One family was completely dependent on their cow, whereas the other was a rich king. We met both families in disguise. You blessed the king with more wealth and an expanded kingdom. But to the poor family with only one cow, you said, May this cow die.’ You know that story. Narad couldn’t understand. He asked the Lord, ‘You know, the one who is really, really, really after you, loving you, why are you killing their absolute dependence?’ Lord Krishna replied, ‘Because this person is totally dependent on their cow, and the cow is the only thing standing in between me and my bhakta. So, I removed it.’ So, there are strange ways. There are stories to tell us that nothing should come between us. Even if you have the slightest desire, the Lord will be there to fulfil your desires, but it only delays your further journey. Jo mil jata hai, le lo (take whatever you get), you know, don't keep on, you know.

Yogendra ji: But you know, whatever we can do to help her, we should do. 

Daaji: That is our duty. I think in such situations, everyone gets tested. And despite having so many difficulties, if you can remain in touch with Ishwar (God), that is your sure and accelerated path to liberation. Instant. I mean, there is no coming back.  

Yogendra ji: But now she's feeling a lot of pain, and so on. 

Daaji: That will be there, and we just need to keep praying. 

The topic then shifted towards meditation, where Yogendra ji said he was unable to do the practise regularly and would be able to give more time to it after his retirement. 

To this, Daaji said, "There’s no such thing. I've seen the entire spectrum of life. I did it masterfully with this practise. Doing the pharmacy business, I did it wonderfully. Raising children, having a wife—nothing stopped my practise." 

Yogendra Ji said that the efficiency of every person is different. 

Daaji replied, saying, "If you want to do it, then nothing can stop you. The worst situation was his bua (aunt, pointing to Arjun), Draupadi Devi Agrawal. She is the one who gave me the three introductory courses when I was in college. It is worth knowing that after she started meditation with Babuji Maharaj, she got married and came to live with her in-laws. Her mother-in-law told her that in their house, meditation was not allowed. Initially, Draupadi Devi would do it stealthily in her bedroom, meditating in the morning and doing cleaning in the evening. But her husband would get upset. He would say, ‘What is this? You have started meditating and cleaning.’ He didn’t like it. So, what could she do? So, she used to get up earlier than everyone else and lie down in her bed and meditate under the blanket. And to do the cleaning in the evening, she would go into the washroom, throw water around the bathroom using a couple of buckets, and pretend that she was cleaning it, but she would sit on the floor and do her cleaning. So, I keep sharing this with everybody; whoever wants to meditate, no man in this world can stop him. 

It just requires Josh (Zeal) to know that I will do it under any circumstances. And God likes such people. Then, more and more grace will come. The more resistance there is, the more circumstances will get difficult as we move on further and further. It's a test. But whoever is moving forward doesn’t feel that it is a test, and those who listen to the stories keep thinking, yes, it was such a difficult situation for them. Whoever’s going through it will not know because he has accepted it joyfully. That is mastering the resistance. Who are unable to accept, keeps thinking that it is resistance and there are a lot of difficulties. And the actual point is that there was no problem in the first place. Well, our Guru ji used to say that whoever wants to practise, nobody can stop it. To do it, you need only one reason. To not do it, you need thousands of reasons, such as your wife doesn’t let you do it, or the TV is always on, or there’s a lot of work, etc."