RAMA DEVAGUPTA đã phỏng vấn PARTHASARATHI
RAJAGOPALACHARI (tên gọi trìu mến là Chariji) vào một buổi chiều rực rỡ, đầy nắng
tại Fremont, California, về sự tìm kiếm bên trong đối với sự giác ngộ.
PARTHASARATHI RAJAGOPALACHARI (PR): Thôi thúc đó là sự khao khát cháy bỏng
trong tim, nó nói, "Tôi phải biết sự thật" - sự thật trong các
giá trị tâm linh. Nếu điều kiện vật chất của bạn quá tốt, quá thoải mái, quá
hấp dẫn, chúng mang bạn ra khỏi sự tìm kiếm. Khi được bảo vệ quá mức, bạn đánh mất cái nhìn về sự tìm kiếm. Tuy nhiên, nếu quan tâm của bạn dành cho sự tìm kiếm thiêu đốt con tim, cuối cùng bạn sẽ bùng nổ - giống như gà
con đục vỏ trứng chui ra.
Hỏi: Có những con đường khác nhau để thực hiện sự tìm kiếm tâm linh phải
không?
PR: Ban đầu, bạn được dẫn dắt nhiều hơn bởi sức mạnh của sự khao khát bên trong. Nhưng khao khát đó có thể không đủ mạnh. Sự nhầm lẫn giữa thứ bạn tìm và thứ bạn thấy có thể khiến bạn
lạc lối trừ khi sự tìm kiếm bên trong thực sự mãnh liệt và nó có thể
nói, "Không phải thứ này! Không phải thứ này!" Bạn có thể trở nên bị sập bẫy ngay tức khắc trong những tình huống mà dường như thỏa mãn sự tìm kiếm của bạn - như
ma túy, rượu, thậm chí là tình dục. Nếu điều đó thỏa mãn bạn và bạn dừng lại ở
đấy, có nghĩa là việc tìm kiếm của bạn không đủ mạnh, hoặc mục tiêu của bạn chưa được xác định. Bạn có thể dừng lại với sự thỏa mãn giác quan hoặc xã hội ở một mức độ nào đó, nhưng sự khao khát sẽ ngủ ngầm và thứ gì đó có thể đánh thức nó dậy.
Khi sự tìm kiếm là tìm kiếm đích thực, đường đạn hướng tới mục tiêu trở nên thẳng tắp, mà chúng ta gọi là con đường
Shuka. Shuka là tên tiếng Phạn chỉ con vẹt, loài chim bay thẳng như một mũi tên - không liệng chỗ này và chỗ kia. Con đường Shuka tùy thuộc vào sức mạnh mục
tiêu của bạn, khả năng từ chối những đích đến tạm thời của bạn, vượt qua sự cám dỗ đối với kinh nghiệm về các đích đến tạm thời, nghĩ rằng, "Nó đây rồi!" Trong con đường của người tìm kiếm đích thực, không có "Nó đây rồi!"
Bạn có thể dừng chân một hoặc hai ngày nhưng rồi bạn đi tiếp, trong khi người khác bị lạc trong một rừng khả năng hàng năm.
Hỏi: Sự tìm kiếm có liên quan trực tiếp đến mức độ thành tựu của người tìm kiếm không?
PR: Không, không, nó chỉ liên quan đến sức
mạnh mục tiêu. Giây phút bạn thỏa mãn với đích đến tạm thời, nói rằng,
"Đến rồi". Ví dụ, hãy xem sự di cư của chim. Một con chim di cư thực thụ bay
hàng ngàn dặm, thường thì từ lục địa này tới lục địa kia. Nhiều con bị lạc trong đại
dương, bị mắc trong bão, không thể bay, và rơi xuống biển. Nhưng một số lượng lớn trong chúng
làm được, vì vậy, điều đó là có thể.
Loài chim có sức mạnh 'bản năng' để hướng dẫn chúng. Ở cấp độ con người, chúng ta có công cụ trí óc, nhưng nếu không
nuôi dưỡng trí tuệ, thì trí óc không thể đưa chúng ta đến bất cứ đâu ngoại
trừ theo đuổi những mục tiêu vật chất như khoa học, nghệ thuật, thương mại, kinh tế - mà không phải tâm
linh.
Hỏi: Một vị thầy có cần thiết không?
PR: Có chứ. Vị thầy là người chỉ đường.
Hỏi: Vị trí của công phu và kỹ thuật là gì?
PR: Mọi thứ đều là công phu nếu nó
được sử dụng đúng cách. Thậm chí một người trở nên nghiện rượu, nghĩ rằng rượu sẽ thực
hiện giấc mơ Nirvana của anh ta, có thể có được lợi ích từ rượu. Nếu anh ta có thể
thoát khỏi rượu nhanh chóng, rượu sẽ có vị trí của nó, và nó sẽ không còn hấp dẫn anh ta. Nếu anh ta thỏa mãn và nói, "Nó đây rồi", thì anh ta lạc lối. Ngọn lửa bên trong bạn phải nói cho bạn biết nó là gì và nó không là gì.
Hỏi: Vai trò của tài liệu tâm linh và thánh điển là gì?
PR: Tài liệu tâm linh cho bạn sự
thỏa mãn trí óc, và thật dễ dàng để được thỏa mãn về trí óc. Bạn có thể đọc
thứ gì đó và cảm thấy bạn biết nó là gì, nhưng giá trị tâm linh phải được cảm, chứ không phải được biết. Kiến thức loại đó không có chỗ trong đời sống tâm
linh. Nhiều người dễ dàng được thỏa mãn - họ đọc rất nhiều sách và nói,
"Tôi biết về Nirvana. Tôi đã đọc về 68 Nirvana khác nhau trong đạo Phật, đạo Ấn, đạo Lão, và đạo Hồi." Câu hỏi là:
họ đã từng cảm thấy bất cứ điều gì chưa?
Hỏi: Có cần thiết là một thành phần của trường học tâm linh không?
PR: Trường học là gì? Đó là thứ mang đến
cho bạn sự giáo dục. Chúng ta có một trường học được gọi là 'cuộc sống', và những gì bạn học được trong cuộc sống tùy thuộc vào thứ bạn tìm kiếm. Vì vậy, chúng
ta trở lại với người tìm kiếm: bạn tìm sự thỏa mãn trần tục, bạn sẽ thấy
nó; bạn muốn lạc thú giác quan, bạn có thể tìm thấy nó; bạn muốn trở thành triệu
phú, bạn có thể trở thành một triệu phú. Cuộc sống mang đến mọi thứ.
Hỏi: Làm thế nào vị thầy quyết định một người tìm kiếm là đích thực hay
không?
PR: Vị thầy phải coi tất cả mọi người đến
với ông ấy đều là người tìm kiếm đích thực. Chính thời gian sẽ chọn lọc người tìm
kiếm đích thực khỏi cái hư giả. Những người đến để vui vẻ sẽ bỏ cuộc. Những ai còn lại
là đích thực. Họ có thể bỏ cuộc ở nhiều giai đoạn khác nhau, tùy thuộc vào ngọn lửa bên trong họ và ngọn lửa đó đưa họ đi được bao xa.
"Hãy tìm và bạn sẽ thấy," không
có nghĩa là, "Hãy tìm và nó sẽ được thấy ngay lập tức."
Bạn thấy nó khi nào và ở đâu tùy thuộc vào tính toàn vẹn của sự tìm kiếm và sức mạnh ẩn đằng sau sự tìm
kiếm đó. Bạn có thể khám phá nó ngay tại nơi bạn ở, hoặc bạn có thể đi một
vòng trái đất và trở lại chính nơi bạn đã bắt đầu và thấy nó ở đó. Đó là
lý do tại sao sự tìm kiếm tâm linh luôn bắt đầu và kết thúc bên trong tự ngã của bạn.
Hỏi: Một vị thầy đích thực chấp nhận tất mọi người ư?
PR: Ông ấy phải chấp nhận! Bởi vì ông ấy không biết! Một lần tôi đã có một linh ảnh giữa trạng thái thức và
ngủ. Trong linh ảnh đó, tôi nhìn vào một gói hạt giống trong cửa hàng, cố
gắng nhặt ra những hạt giống tốt để gieo trồng. Sau đó, thứ gì đó nói với tôi,
"Làm sao anh biết rằng hạt giống nhìn bề ngoài đẹp sẽ nảy mầm và hạt giống anh bỏ ra thì không?"
Bởi vậy, chúng ta không biết tiềm năng sức sống bên
trong ở trong hạt giống: nhìn bề ngoài yếu ớt, nó có thể khỏe mạnh ở bên trong; một hạt
khác bề ngoài khỏe mạnh, nhưng yếu ớt ở bên trong. Guru để cho học trò tiến hóa và giúp họ thực hiện điều đó theo khả năng của ông vào đúng thời
điểm. Nhưng Guru không bao giờ có thể phán xét. Ông ấy không được phán xét.
Hỏi: Người tìm kiếm có thay đổi và tiến hóa trong sự tìm kiếm đó?
PR: Hiển nhiên. Nếu bạn cho tay vào
lửa, nó sẽ bị bỏng phải không? Có thể nói rằng một người tìm kiếm tâm linh giống
như kim loại được đưa vào lửa để nung chảy và luyện cho tạp chất bị thiêu trụi. Giống như luyện vàng.
Hỏi: Một người có phải từ bỏ thế giới để trở thành người tìm kiếm không?
PR: Thực hành tâm linh của Heartfulness nói rằng
bạn phải bay bằng cả hai cánh, giống như chim mòng biển - chiếc cánh tâm linh và
chiếc cánh vật chất. Không có vấn đề của việc từ bỏ bất cứ thứ gì ngoại trừ những chướng ngại để đạt tới mục tiêu.
Hỏi: Ngài đã nhận thấy mình là một người tìm kiếm khi nào?
PR: Tôi không cho rằng mình từng là một người
tìm kiếm có ý thức. Có lẽ nó đã bắt đầu trong một kiếp sống trước. Tôi chưa từng tìm một vị thầy; mà tôi thấy ngài. Ở đây phải có sự chuẩn
bị bên trong nào đó, nhưng có vẻ như tôi phải lãng phí vài kiếp sống tìm những gì tôi có thể tìm thấy trong một kiếp sống. Guru của tôi từng nói với tôi rằng tôi đã được cộng tác với ngài trong kiếp sống trước.
Nhiệm vụ của vị thầy là tiếp tục dạy và
giúp người khác tiến hóa. Ông ấy có thể đến hết kiếp sống này sang kiếp sống khác, được thành tựu rất cao, nhưng với bổn phận là trở lại để
dạy chúng ta, trong khi người tìm kiếm đến chỉ để tìm và thấy. Theo
một nghĩa nào đó, sự tìm kiếm của vị thầy là tìm thấy người tìm kiếm
- sau khi kết thúc sự tìm kiếm chính ông và thấy cái ông ấy tìm.
Hỏi: Tìm thấy vị thầy là khởi đầu cuộc hành trình hay là kết thúc sự truy tìm của chúng
ta?
PR: Nếu con chim đẻ một quả trứng, nó được trao cho khả
năng của một đời sống mới. Nhưng tất cả tùy thuộc vào con chim bên trong quả
trứng - nó có khả năng đục vỏ trứng chui ra hay không. Mục đích cuối cùng đó
phải đến từ chú chim bên trong quả trứng, mổ vỏ trứng từ bên trong và chui ra ngoài.
Vì vậy, tìm thấy Guru là một yếu tố hoàn tất; nó là một phần lớn của cuộc hành trình. Nhưng phần
còn lại là gì? Có lần Thầy tôi nói với một đại đệ tử, "Giờ đây hành trình của con còn rất ngắn." Sau đó, ngài cười và nói, "Nó cũng có thể
rất dài." Một môn đệ khác có mặt ở đó bối rối hỏi, "Thưa Master, làm sao ngắn có thể
trở thành dài được?". Thầy tôi trả lời: "Một phần trăm của
vô hạn vẫn là vô hạn, và nếu con trượt chân ở đó, con có thể quay trở lại toàn bộ chặng đường - trở về điểm xuất phát."
Hỏi: Những hiểm nguy nào mà người tìm kiếm có thể phải đối mặt?
PR: Mọi thứ đều là sự hiểm nguy đối với người tìm kiếm bất cẩn và thiếu niềm tin. Và không có gì là mối nguy đối với người tìm kiếm can đảm giũ sạch sự bất cẩn và thiếu niềm tin như một chú gấu.
Hỏi: Đã tìm thấy một kỹ thuật tâm linh, một Guru, và được thiết
lập về thực hành, làm thế nào người tìm kiếm có thể đánh giá được sự
tiến bộ của mình? Người đó nên sử dụng tiêu chuẩn nào?
PR: Người tìm kiếm có thể không bao giờ đánh giá được sự tiến bộ của mình. Thậm chí Thầy tôi từng nói, "Ta là
gì và ta ở đâu, chỉ Thầy ta biết." Quay trở lại với nguyên lý Heisenberg
trong vật lý, "Nếu bạn biết vị trí của một vật, bạn sẽ không biết vận tốc
của nó. Nếu bạn biết vận tốc của nó thì bạn sẽ không biết vị trí của vật
đó." Nguyên lý này thể hiện sâu sắc và chân thật hơn rất nhiều trong tâm linh.
Hỏi: Chúng tôi từng đánh giá được sự tiến bộ của mình ở trường học hoặc ở cơ quan.
PR: Điều đó là có thể đánh giá được. Nhưng ở
đây chúng ta không thể. Khi lái máy bay, bạn cần một dụng cụ đo độ cao để cho bạn biết độ cao. Nếu ở ngoài
không gian, bạn cần bộ phận kiểm soát mặt đất bởi vì không có áp suất khí áp để cho bạn biết độ cao so với mặt nước biển. Bạn ở trong một chân không. Vì vậy, bạn dựa vào một
nguồn khác. Bộ phận kiểm soát mặt đất theo dấu bạn, và bạn phải tuyệt đối tuân
thủ. Trong tâm linh, càng thăng tiến, bạn càng dựa vào trí tuệ của Guru. Đó là vấn đề sống còn.
Hỏi: Người tìm kiếm tâm linh có khi nào tới giai đoạn mà họ có thể nghĩ rằng
mình đã tới đích?
PR: Không có thứ như một đích đến cố định
trong tâm linh. Nó không ngừng thay đổi. Hãy học để yêu và đừng tìm kiếm tình yêu cho bản thân. Tất cả vụn vỡ khi bạn muốn mọi thứ cho bản thân và bạn không quan
tâm đến người khác - cho dù đó là một cá nhân, một quốc gia hay toàn thế giới.
"Tôi muốn quyền lực." "Tôi muốn tiền bạc." "Tôi muốn
giàu có". Ở đâu có “cái tôi” thì luôn có sự phá hoại.
Không bao giờ bị chuyển hướng khỏi con đường bởi những cám dỗ của cuộc sống, cho dù đó là vật chất, tinh
thần, hay thậm chí là vẻ ngoài tâm linh. Cái gọi là thế giới tâm linh thì đầy
cám dỗ. Tất cả đều phải được giũ bỏ bởi vì tối hậu tâm linh trở thành không gì cả, “hư không” mới là quan trọng.