Rất nhiều người chưa hiểu khái niệm chấp nhận và chấp nhận vui vẻ này. Tất cả chúng ta đều trải qua những khó khăn. Hãy nhớ lại bất kể thời kỳ khó khăn nào của bạn trong đời, 10 năm trước, 15 năm trước và xem.
Kết quả của những khó khăn đó là gì. Bây giờ bạn mỉm cười với chúng. Bạn hẳn đã học được điều gì đó từ chúng. Chắc hẳn bạn đã trở thành một thứ gì đó từ chúng mà bạn tự hào rằng, “Cách đây vài năm, tôi đã gặp rất nhiều khó khăn và hãy xem, tôi đã học được từ điều đó.”
Nhưng khi ở trong giai đoạn khó khăn, chúng ta bị chấn động. Những lúc ấy, chỉ cần chứng kiến chúng. Khẩn cầu sự giúp đỡ của Đấng Tối cao, hãy đi qua giai đoạn khó khăn với một nụ cười. Chúng ta có thể có một cách tiếp cận khác. Bạn có thể không chấp nhận, bạn có thể tranh đấu với chúng, chiến đấu với hoàn cảnh và làm cho hồ sơ của bạn trở nên tồi tệ hơn. Khi đó bạn học được gì từ chúng? Không gì cả. Khi một vấn đề xảy ra và chúng ta chiến đấu hết sức mình với nó, chúng ta không học được gì từ vấn đề đó. Tuy nhiên, hãy vượt lên nó một chút, quan sát nó, phân tích vấn đề, chứng kiến với sự giúp đỡ của Master và xem điều gì xảy ra với vấn đề đó. Vấn đề sẽ được giải quyết một cách êm thấm, bạn sẽ vẫn mỉm cười với nó. "Ồ! Mặc dù tôi có vấn đề, nhưng với sự giúp đỡ của Thượng đế, tôi có thể giải quyết nó bằng một nụ cười”. Khi chúng ta chấp nhận vấn đề, chúng ta có thể giải quyết nó và chúng ta có thể mỉm cười. Nếu chúng ta không chấp nhận vấn đề, vấn đề sẽ vẫn còn đó, nhưng chúng ta sẽ không học được gì từ vấn đề đó. Trên thực tế, chúng ta sẽ trở nên cay nghiệt. Điều đó không có nghĩa là chúng ta mời gọi các vấn đề. Đừng mời gọi cũng đừng tranh đấu. Hãy để samskara (dấu ấn) bộc lộ một cách tự nhiên. Xưa kia các thánh thường cầu nguyện Thượng đế ban cho họ ngày càng nhiều khó khăn và khốn khổ để họ lúc nào cũng nhớ đến Ngài.
Daaji