24 tháng 9, 2022

Thiết kế số phận

Người hỏi: Thưa Master, người ta nói rằng chúng ta tạo nên số phận của chính mình. Có đúng như vậy không?

Chariji Maharaj: Đó hoàn toàn là sự thật.
Người hỏi: Như thế nào, thưa Master?
Chariji Maharaj: À, con biết đấy, giả sử ta bị nhức đầu và ta nói, “Trời ơi, tôi bị nhức đầu. Nghe này, tôi bị nhức đầu. Ôi trời ơi, điều gì đang xảy ra với tôi vậy?” - cơn đau đầu của con trở nên càng tệ hơn. Ngược lại, nếu con đứng dậy, đi lại và làm việc, con phớt lờ cơn đau đầu, nó sẽ biến mất. Ta bắt đầu với ví dụ đơn giản về cơn đau đầu. Nếu việc này có thể xảy ra thì tại sao những việc lớn hơn lại không thể? Chúng ta đọc văn chương phương Tây như của Dale Carnegie và tất cả những tác giả đó đều nói, “Bạn trở thành cái bạn nghĩ bạn là.” Trong các khóa huấn luyện ngày nay, ví dụ như huấn luyện quần vợt, họ nói: “Hãy ngồi trên chiếc ghế êm ái của bạn và tưởng tượng bạn đang thực hiện mọi cú đánh bóng, và bạn sẽ trở thành một tay vợt cừ khôi” - không cần luyện tập trên sân mà luyện tập trong đầu trên chiếc ghế êm ái của bạn. Tôi là cái tôi nghĩ tôi là; ngoài việc nghĩ về cái tôi là, nếu tôi cũng có Ngài ở đây bên trong tôi, Ngài đang nghĩ về tôi và công việc của tôi được hoàn thành. Vì vậy, số phận của chúng ta nằm trong tay chúng ta rất nhiều.
Chúng ta không nói về số phận của thể xác. Số phận của thể xác được ấn định tuỳ thuộc vào samskara mà tôi mang vào thế giới này. Samskara là kết quả của suy nghĩ và hành động của chúng ta. Khi chúng ta nghĩ về một điều gì đó hết lần này đến lần khác, chúng trở nên rắn lại, giống như câu thành ngữ, “Gieo suy nghĩ, gặt thói quen. Gieo thói quen, gặt tính cách.” Vì thế, nếu tôi nghĩ, “Tôi là một kẻ ngốc, tôi là một kẻ ngốc, tôi là kẻ ngốc,’’ thì tôi trở thành một kẻ ngốc, đó cũng là sự thật của truyền thống thiền định lâu đời - bạn trở thành cái bạn thiền về. Nếu tôi nói, “tôi là một kẻ ngốc, tôi là một kẻ ngốc,” thì cả cuộc đời này tôi  một kẻ ngốc, tôi sẽ là một kẻ ngốc. Thượng đế không thể giúp được. Bởi vì sự thật tâm linh là Thượng đế không can thiệp vào cuộc sống của chúng ta. Ngài ở đó. Giống như với ánh sáng của ngọn đèn tôi có thể tìm thấy đường đi, tôi có thể viết, tôi có thể thêu nên những bức tranh đẹp nhất, trạm vàng; tôi cũng có thể phạm tội giết người. Sự hiện diện đó giúp tôi có thể hoàn thành công việc của mình một cách hoàn hảo như tôi muốn. Nó không nói, “Hãy làm việc này,” hoặc “Hãy làm việc kia.”
Vì vậy, gán các điều răn cho Thượng đế là nực cười. Trong hầu hết các tôn giáo, có những điều răn như - “Thượng đế nói…’’ Thượng đế không bao giờ nói bất cứ điều gì. Thượng đế không bao giờ ra lệnh bất cứ điều gì. Thượng đế đã ban cho chúng ta khối óc (chỉ vào cái đầu) và sức mạnh ý chí (chỉ vào trái tim) - khối óc để hướng dẫn đúng cho chúng ta, cho chúng ta biết chúng ta nên làm gì, chúng ta nên làm như thế nào; và thứ này (trái tim) để trao cho chúng ta sức mạnh làm điều đó. Thượng đế nói, “Ta đã ban cho con hai khí cụ con cần. Con còn muốn gì ở ta nữa? Đây là cách để Ta phân biệt con người với phần còn lại của tạo hoá. Đây là nét đặc trưng của con. Và nếu con không sử dụng món quà đó, con sẽ phải làm đi làm lại cho đến khi con có thể làm được.” Tập luyện tạo nên sự hoàn hảo.
*****
Q: Master, it is said that I create my own destiny. Is it true?
PR: It is absolutely true. Q: How, Master?
PR: Well, you know, suppose I have a headache and I say, “My God, I have a headache. Arre, suniye, sir mein dard hai. Hai, hai, hoi, hoi, hey Hanuman, hey Gurudev, yeh kya ho raha hai. [Listen, I have a headache. Oh God, what is happening?]” – your headache becomes worse and worse. Whereas if you get up and walkand do your work, you ignore your headache, it goes. I am starting with the simple example of a headache. If this can happen, why not bigger things? We read this Western literature like Dale Carnegie and all these people who say, “You become what you think you are.” In modern training courses, say for tennis coaching, they say, “Sit in your easy chair and imagine you are playing every possible stroke, and you emerge a better tennis player” – not by practising on the court but by practising it mentally in your own easy chair. I am what I think I am; and apart from thinking of what I am, if I also have Him here inside me, He thinks of me and my job is done. So my destiny is very much in my hands.
We are now not talking of material destiny. Material destiny is fixed depending on the samskaras I bring into this world. Samskaras are the results of our thoughts and our actions. As we think again and again of the same thing, they become hardened, like the proverb which says, ‘Sow a thought, reap a habit. Sow a habit, reap a character.’ So if I think, “I am a fool, I am a fool, I am a fool,” I become a fool, which is also the truth of the older tradition of meditation – what you meditate upon you become. If I say, “I am a fool, I am a fool,” all my life, I am a fool, I will be a fool. God cannot help. Because spiritual truth is that God does not interfere in our lives. He is there. Like with the light of the lamp I can find my way, I can do writing, I can do all the finest embroidery work, gold work; I can also commit a murder. That presence makes it possible for me to do my work as perfectly as I want. It does not say, “Do this,” or “Do that.”
So to ascribe commandments to God is ridiculous. In whatever religion it may be, there are commandments – “God said…” God never said anything. God never ordered anything. God gave us the intellect [points to the brain] and the will power [points to the heart] – the intellect to guide us right, to tell us what we should do, how we should do it; and this [heart] to give us the power to do it. God said, “I have given you the two instruments you need. What more do you want from me? This is the way in which I have differentiated you human beings from the rest of creation. This is your speciality. And if you don’t use it, you will have to again and again and again do it until you are able to do it.” Practice makes perfect.