29 tháng 1 (New Delhi)
Có thể cảm thấy sự phấn chấn khi đoàn người gồm 20 chiếc xe đã sẵn sàng cùng Master khởi hành lên ashram (thiền viện) Satkhol ở Uttaranchal, dưới chân dãy núi Himalaya. Chúng tôi chuẩn bị lên đường để tham gia lễ kỷ niệm rất được mong đợi, kỷ niệm ngày sinh của Lalaji Maharaj Tôn kính, trùng với Basant Panchami theo Ấn lịch.
Điểm dừng chân đầu tiên trên đường đến Satkhol là
Moradabad. Hàng trăm abhyasi xếp hàng
dọc hai bên đường để chào đón Master. Ngay sau đó là thời gian dành cho satsangh (thiền nhóm), một buổi thiền
sâu hun hút. Ngài tiếp tục lên đường sau bữa trưa nhưng đã để lại dấu ấn khó
phai mờ trong lòng những abhyasi nơi
đây. "Master," một phụ nữ trẻ nói bằng thứ tiếng Hindi mộc mạc,
"Chúng con rất biết ơn ngài đã chạm vào cuộc đời của chúng con."
Buổi tối hôm đó, đoàn người nghỉ chân ở Rudrapur, tại nông trang của một anh abhyasi, Master tổ chức satsangh buổi tối ở đấy.
Ngày
30 & 31 tháng 1 (Satkhol)
Sau bữa sáng ngày 30 chúng tôi rời nông trang đi Satkhol. Dưới lớp sương mù dày đặc, Satkhol hiện lên đẹp huyền bí. Cách
New Delhi khoảng 7 giờ lái xe, ngôi làng hoang sơ nằm ở độ cao 5.700 feet, nép
mình bên dãy Himalaya phủ đầy tuyết trắng. Đường hẹp, quanh co được điểm xuyết
bởi những rừng thông xanh mướt và những rừng sồi bạc; sự đơn điệu đôi khi bị
phá vỡ bởi sự tạo hình đá ngoạn mục và đồng cỏ lác đác những mảng màu vàng óng
của nhiều loài hoa dại. Đây là nơi đất trời giao hội.
Satkhol, tháng 2 năm 2020
Abhyasi
tề tựu về ashram để mong được gặp người
yêu dấu của họ. Sự hân hoan tràn ngập bầu không khí khi Master ngồi thư thái
trên chiếc ghế mây, trong ánh nắng vàng ấm áp buổi chiều. Mấy chị abhyasi mừng đón ngài bằng một bài hát tốp
ca. Bất chấp hành trình gian nan, Master dành thời gian khá lâu để trò chuyện
thân mật và hỏi han mọi người. Cuộc trò chuyện tiếp tục sau bữa trưa. Bây giờ
là thời gian dành cho một số công việc quan trọng. Master khuyến khích mọi người
tiết kiệm nước và bảo vệ cây cối. "Khi sống ở trên đồi," ngài nói bằng
giọng trầm mặc, "các con nên trân quý hai thứ: nước và lớp phủ xanh."
Satsang buổi tối diễn ra vào lúc 5 giờ.
Ngày 31 tháng 1 là một ngày rất ý nghĩa. Đó là ngày
sinh của Lalaji Maharaj Tôn kính theo Ấn lịch. “Đó là ngày thiêng liêng nhất của
Basant thần thánh,” Master Tôn kính nhận xét. Satsangh buổi sáng bắt đầu trong bầu không khí mát mẻ. Thiền đường chật
kín abhyasi. Satsangh mê hồn. Bữa trưa ngoài trời sau đó với những món ăn ngon được
nấu trong nhà bếp của thiền viện bởi chính các abhyasi. Một ngày tốt lành cũng có những giây phút thư giãn hơn,
khi ngài làm thỏa thích đám đông bằng những câu nói dí dỏm. Một abhyasi của Himalaya tặng Master Tôn
kính chiếc mũ truyền thống của vùng này. Anh ấy hoan hỉ đội mũ cho ngài,
chỉnh chỗ nọ chỗ kia cho vừa vặn.
Ngày
1 & 2 tháng 2 (Almoda)
Ngày 1 tháng 2, chúng tôi đến Almoda, cách Satkhol khoảng
một giờ lái xe. Almoda là một thị trấn xinh đẹp, nổi tiếng với đài tưởng niệm
Vivekananda cùng nhiều thứ khác. Khi chúng tôi đi ngang qua đài tưởng niệm, Master
Tôn kính trở nên mơ màng. Sau đó, chỉ tay về phía đài tưởng niệm, ngài nói,
"Ta đã thiền định ở đây vào năm 1958. Đấy là 6 năm trước khi ta vào Sahaj
Marg. Ta chắc chắn đó là nơi Swami Vivekananda đã đặt chân đến." Trong khi
đó, Satkhol vẫng rộn ràng với các hoạt động. Bất chấp sự vắng mặt của Master
Tôn kính, thiền đường vẫn chật kín người. Chương trình phải tiếp tục.
Chúng tôi ăn trưa tại nhà một anh abhyasi. Mọi người đang chờ đợi Master Tôn kính. Một học sinh muốn
biết điều gì quan trọng hơn: học hay thiền. Master thản nhiên nói,
"Một học sinh nên tập trung vào việc học." Một chị muốn biết làm thế
nào chị có thể khiến chồng mình thiền. "Đừng ép anh ấy," ngài nói,
"Con hãy biến đổi trở thành một người hoàn hảo thông qua thực hành thiền
để chồng của con cũng muốn bắt chước con." Trả lời cho một câu hỏi khác, ngài
nói, "Tâm linh tính giống như viên ngọc trong con sò biển. Con phải lặn thật
sâu để có được nó."
Chặng đường về có nhiều sự kiện. Hoa anh đào dại, hạt
dẻ và mộc lan trắng tô điểm cho các sườn núi một vẻ đẹp mê hồn. Phía xa xa, những
dòng sông băng của dãy Himalaya hùng vĩ sừng sững, lấp lánh trong ánh tà dương mờ
ảo. Chúng tôi dừng chân ở nhà một anh abhyasi
để uống trà. Master Tôn kính tựa hồ như hòa nhập vào Master của ngài, Babuji
Maharaj. Như thể ngài đang ở cùng với bạn nhưng ngài lại không có ở đó. Trong
không gian đó, một tiếng chim sáo Himalaya líu lo làm cho tâm hồn thêm thanh thản.
Rồi, trong một khoảnh khắc huyền diệu, giống như mạch nước nguồn muốn trào ra
khỏi lòng Đất Mẹ, trí tuệ tuôn trào từ Master Tôn kính, tự do, mãnh liệt, biến
đổi mỗi chúng tôi trên cuộc hành trình. Đó là giây phút xác định!
Chúng tôi ngồi chết trân khi ngài nói: "Babuji
không bao giờ thay đổi. Ngài luôn như vậy. Chúng ta thay đổi. Master giống như chiếc gương, cho chúng ta soi mình. Sự hồi đáp của Master đối với chúng ta là sự phản
ánh tình trạng của chính chúng ta.
Ngài tiếp tục: "Mọi người cố gắng mô tả Thượng Đế
theo vô vàn cách khác nhau. Nhưng, họ dường như không biết gì về Ngài. Các con
có nhớ câu chuyện nổi tiếng, "Con voi và 5 ông mù không? Năm ông mù sờ con
voi và mô tả nó theo những cách khác nhau. Họ chỉ nhận biết được một phần của
con vật mà họ sờ vào. Nhưng con voi là tất cả những điều đó và nhiều hơn thế nữa.
Tương tự như vậy, Thượng Đế cũng nhiều hơn thế. Thánh điển Hindu đã mô tả Thượng
Đế lớn hơn cái lớn nhất và (chỉ về phía trái tim) nhỏ hơn cái nhỏ nhất. Thượng Đế
thì không có tôn giáo và tôn giáo thì không có Thượng Đế. Chỉ có người đã chứng
ngộ sự thật mới biết được thực tế này. Một người như vậy hiếm khi nói. Giống
như Babuji từng nói, "người biết thì không thể nói và người nói thì không biết.
Babuji thường nói việc mô tả Thượng Đế là vô nghĩa. Thượng Đế có thể là gì
ngoài Thượng Đế? Thượng Đế là tình yêu.”
Để thêm vào chủ đề tình yêu, Ngài nói: "Tình yêu
đích thực không thể là cục bộ. Tình yêu không phân biệt. Người mẹ đau khổ vì tất
cả những đứa con của bà như nhau. Tình yêu của bà là cao nhất. Đó là lý do tại
sao tình yêu của bà được gọi là tình mẫu tử (mamta). Trái xoài thì ngọt ngào và bất kỳ ai ăn nó đều cảm nhận được vị ngọt. Tương tự như vậy, Master, người toàn hảo, là tình yêu. Vì thế Ngài không yêu nhiều hơn hay ít hơn hoặc yêu bất kỳ cá
nhân cụ thể nào. Bất kỳ ai ở trước ngài đều cảm nhận được tình yêu. Giống như con
đứng dưới mưa và con ướt. Con ngồi gần đống lửa và con cảm thấy hơi ấm của nó.
Chúng ta đứng trước Babuji và chúng ta biết mình đang đứng trước tình yêu mà ngài
đã trở thành.
Master
ban phước lành cho tất cả không phân biệt. Ngài không phán xét. Không có hình phạt
nào trong bản chất của sự việc. Ta nhớ có lần mọi người hỏi Babuji Maharaj tại
sao ngài không trừng phạt mọi người vì những việc làm sai trái của họ, ngài chỉ
cười và nói, "Làm sao ta có thể trừng phạt họ hơn những gì họ trừng phạt
chính mình." Vì vậy, khi đến trước Master, chúng ta nên luôn cầu nguyện rằng
Ngài hãy ngăn chúng ta trừng phạt bản thân mình. Con có thể nhân cách hóa tình
yêu nhưng hãy nhớ rằng tình yêu không phải là con người. Tự tính của Master là
tình yêu. Hãy hiểu sự thật nơi ngài thay vì dính mắc vào con người mà ngài là.
"Tình
yêu, lòng trắc ẩn và lòng từ không phải là ba thứ khác nhau. Tất cả đều như
nhau. Nếu có tình yêu trong con, thì lòng trắc ẩn và lòng từ sẽ đến. Tình yêu
là sự tha thứ. Đó là lý do tại sao tình yêu được gọi là lòng từ. Chúng ta nên
tha thứ và quên đi. Tha thứ thì rất dễ. Quên là rất khó bởi vì quên phải
xuất phát từ trái tim. Ngày nay tình yêu đã trở thành dục vọng, sự nhạo báng lòng
trắc ẩn và từ bi đã biến thành sự báo thù. Đừng trả thù mà hãy trở thành tình
yêu. Master có thể trao cho con tâm linh tính. Ngài có thể thanh lọc con để giúp
con có được nó nhưng con phải làm việc trên chính mình để thay đổi trái tim của
mình.
"Sahaj
Marg là một con đường đơn giản. Con không bị bắt buộc phải rời khỏi gia đình và
vào rừng để thiền định. Con không cần phải hy sinh bất cứ điều gì. Không cần phải
sửa đổi gì nhiều trong lối sống của con. Đây là phương pháp đơn giản và dễ thực hiện
nhất. Tất cả những gì con phải làm là thiền buổi sáng, thanh lọc buổi tối và cầu
nguyện trước khi đi ngủ."
"Sahaj
Marg thực sự là một cuộc hành trình từ hiện hữu đến trở thành. Hãy là chính con
và trở thành những gì con phải trở thành. Đó là - trở thành tình yêu. Nó giống
như quá trình biến đổi từ một trái xoài xanh thành một trái xoài chín. Ở đây
không ai phán xét con. Trái xoài chín không chê cười trái xoài xanh vì sự non nớt
của nó. Không có hình phạt hay phần thưởng. Đó là một cuộc phiêu lưu, nơi con
là thí nghiệm; người thử nghiệm và cũng duy nhất con là kết quả. Kết quả là ngay
lập tức miễn là trái tim con rộng mở. Giống như Babuji từng lặp đi lặp lại rằng
hành trình vào cái vô biên này có thể mất vài giây hoặc muôn đời muôn kiếp. Tất
cả phụ thuộc vào con. Thí dụ, một miếng thép nhúng trong nước sôi. Sẽ mất cả đời
để tan có phải không nào?"
Thần chú mê hoặc kết thúc. Chúng tôi trở lại với giác quan của mình. Tai lắng nghe và trái tim tan chảy. Chúng tôi trở về
nhà, nước mắt rưng rưng. Những lời của Master đã chạm đến cung bậc cảm xúc sâu thẳm nhất. Chúng ta đến từ đâu và chúng ta sẽ đi về đâu? Chính xác thì nhân cách
cao cả hơn đang đưa chúng ta đi đâu trong đời sống này? Cái đầu tìm kiếm để biết những
gì trái tim đã biết.
Ngày 2 tháng 2 là ngày sinh của Lalaji Maharaj theo Tây lịch. Master có mặt ở thiền đường khá sớm. Buổi thiền sau đó là một trải
nghiệm mê hồn! Thấy một abhyasi
tham gia vào hoạt động ngay sau khi thiền, ngài nói, "Chúng ta phải nghiềm
ngẫm trạng thái. Đừng bắt đầu các hoạt động ngay sau satsangh." Ngài ra mắt một DVD về cuộc đời của Lalaji Maharaj
và thưởng thức một vở kịch về Cấp bậc các Master của Sahaj Marg.
Trong bài phát biểu sâu sắc sau đó, Master nói về
"Lời thì thầm từ Cõi Sáng".
Ngài nói, thật ngạc nhiên là con càng đọc những thông điệp này, con càng nhận
ra rằng chúng có ý nghĩa sâu sắc hơn nhiều những gì ngôn từ diễn đạt.
"Kinh nghiệm của cá nhân ta là chỉ cần đọc những lời thì thầm này thôi đã
mở ra những trạng thái tâm linh bên trong. Vì vậy, ta khuyên các con nên đọc hết
tập Một." Ngài thông báo rằng tập Hai sẽ được ra mắt vào ngày 30 tháng 4, nhân
kỷ niệm ngày sinh của Babuji Maharaj. Ngài khẩn nài abhyasi đọc đi đọc lại những thông điệp này với trái tim rộng mở, để
ý nghĩa được hấp thu trọn vẹn.
Như Babuji đã nói, "Không có cái chết trong đời sống
tâm linh." Trên thực tế, nếu con nhìn cái chết về mặt tâm linh, từ quan điểm
linh hồn, ở đây, trên trái đất này, như những con người, chúng ta đang ở trong
tình trạng chết; chúng ta đã chết, đang sống trong xác phàm. Nếu chúng ta có đủ
trí tuệ để nhìn nhận bản thân theo quan điểm tâm linh, chúng ta sẽ khóc muôn đời.
"Hãy bắt đầu từ khi còn trẻ. Hãy bước vào tâm linh khi con còn tràn đầy năng
lượng. Giống như Babuji đã nói, "Đừng để đến ngày mai những gì có thể làm
hôm nay," bởi vì nếu con không còn sức khỏe, không còn ý chí, không còn khả
năng để tận hưởng bất cứ điều gì trong cuộc sống, và con muốn tận hưởng tâm
linh, thì điều đó là không thể thực hiện được."
Ngày
3 tháng 2 (Naukuchiatal)
Ngày 3 tháng 2, chúng tôi lên đường đến Naukuchiatal,
một nơi đẹp như tranh vẽ. Ngôi nhà nhỏ của Master Tôn kính nằm bên hồ nước xinh
đẹp, nước hồ lung linh lấp lánh ánh vàng, Ngài tiến hành satsangh ở đó. Trong cuộc trò chuyện thân mật diễn ra sau đó, Master
khuyên chúng ta, "hãy tránh những người có khuôn mặt cau có. Các thánh
luôn có khuôn mặt rạng ngời." Ngài nói: Trung thành đúng người, trung thực
đúng lúc và hãy chính trực, bền bỉ nuôi dưỡng tâm linh tính. Ngày hôm đó khép lại
bằng hoạt động đốt lửa mừng.
Sr. Uma Prabhu, Mumbai
Chuyến thăm Satkhol của Master Chariji Maharaj, tháng 2 năm 2009
Nguồn: https://www.sahajmarg.org/newsletters/sahajsandesh/2009.6