30 tháng 8, 2021

Cầu nguyện cho vũ trụ vào 9 giờ tối

"Tôi muốn giới thiệu một điều trong satsangh (thiền nhóm) của chúng ta là vào 9 giờ tối, mọi abhyasi dù đang làm việc gì nên dừng tay và thiền trong 15 phút, nghĩ rằng tất cả anh chị em đang ngập tràn trong tình yêu và sự hiến dâng và niềm tin thực sự đang ngày càng lớn lên trong họ. Cầu nguyện này có giá trị to lớn đối với họ, mà trải nghiệm thực tiễn của họ sẽ bộc lộ."

Shri Ram Chandra (Babuji Maharaj), Voice Real, Ấn bản tổng hợp, trang 283

Thiền (cầu nguyện) vào 9 giờ tối là một thực hành cũ. Thành thật mà nói tôi chưa bao giờ nghe nói về thực hành này cho đến khi tôi đi in cuốn Voice Real, tôi đã thấy nó ở đó. Đó là vài, tôi không biết nữa, gần 10 năm sau khi tôi gia nhập Hiệp hội. Và sau đó tôi đã hỏi Babuji tại sao Ngài không nói cho tôi hoặc những người khác về thực hành này. Ngài đưa ra câu trả lời gián tiếp. Câu trả lời đó là, "Mọi người không thực hiện những gì ta bảo họ làm cho chính bản thân họ. Vậy thì họ sẽ làm điều gì đó cho người khác thế nào đây?" Bởi vì như tất cả các bạn sẽ nhận ra, thực hành (sadhana) của chúng ta có 3 hoặc 4 phần - thiền buổi sáng, thanh lọc buổi tối, cầu nguyện trước khi đi ngủ, thường niệm - những thực hành này hoàn toàn dành cho bản thân chúng ta, mỗi người cho chính mình. Chúng là cho sự thăng tiến và phát triển tâm linh của cá nhân và tựu thành một mục tiêu cá nhân rất chắc chắn và rất rõ ràng. Những thực hành đó không liên quan đến bất kỳ ai khác.

Thiền - cầu nguyện lúc 9 giờ tối, dù bạn gọi nó là gì - là một cầu nguyện chung cho an sinh của người khác hơn là của bản thân mình. Tôi nghĩ rằng thực hành này mở ra ở một giai đoạn nhất định của quá trình tiến hóa, sự quan tâm đến an lạc chung. Đôi khi bạn thấy rằng nếu mình đang sống ở một khu phố tốt, và đột nhiên mọi người chuyển đi và một lớp người khác bắt đầu chuyển đến, bạn cảm thấy áp lực của môi trường mới - có thể tốt hơn, có thể tệ hơn - chúng ta không định tính môi trường mới này theo nghĩa gán cho nó một phẩm tính. Tương tự, một người giàu có, sống ở một khu ổ chuột luôn là mục tiêu tấn công. Do đó mọi người thích tụ hợp - bản năng bầy đàn.

Trong tâm linh cũng không kém. Mặc dù bạn phải luôn nhớ rằng một ngọn đèn sáng nhất là khi trời tối nhất. Trong tâm linh, chúng ta không chấp nhận điều vô nghĩa này - ở cùng với tầng lớp của mình để bạn có thể có những bằng hữu mà bạn mong muốn, những người sẽ làm gia tăng phúc lợi của bạn, những người sẽ thúc đẩy sự thăng tiến của bạn. Đó hoàn toàn là tư duy phương Tây. Tuy nhiên, trong mọi trường hợp, vẫn có một thực tế là trừ khi tất cả cùng thăng tiến, còn không bạn sẽ không thể thăng tiến nhiều. Không phải là bạn không thể thăng tiến bởi người khác không thăng tiến; mà có lẽ chính sự thăng tiến còn hạn chế của bạn khiến bạn không nghĩ đến người khác.

Ngay cả tâm linh, sự thăng tiến tâm linh, tiến hóa tâm linh sẽ có dáng vẻ của tự coi mình là trung tâm nếu bạn không nghĩ đến người khác. Vì vậy, tôi nghĩ rằng chính trong bối cảnh đó, chúng ta phải mở rộng tầm nhìn và đón nhận tất cả anh, chị, em, cuối cùng là cả nhân loại, trong vòng tay yêu thương rộng lớn: rằng nếu tôi thăng tiến thôi là chưa đủ, anh cũng phải thăng tiến. Tôi chuyển sự chú ý của bạn đến câu nói nổi tiếng của Đức Phật, sau khi Ngài đạt Niết bàn (mahaparinirvana), như mọi người thường gọi, tột đỉnh đối với người Phật tử. Ngài nói, "Ta sẽ không rời thế gian này cho đến khi con người cuối cùng được giải thoát." Vì vậy, có lẽ, Ngài đang ở đâu đó quanh đây. Đó là sự quan tâm mà chúng ta, với tư cách con người, con người tiến hóa - bởi vì tôi hy vọng - hy vọng - chúng ta đã đạt đến một giai đoạn mà chúng ta nên quan tâm đến người khác.

Có lẽ đã có lúc Babuji nghĩ rằng không cần phải nói về thực hành này. Ngài không ngăn cản, vẫn có người thực hiện, nhưng Ngài không còn nói về nó nữa. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy nó trong những trang viết ngoại trừ trong cuốn Voice Real. Và tôi cũng không buồn khi nói rằng, tôi đã bắt đầu thực hành cầu nguyện này sau khi đọc thấy nó trong cuốn Voice Real, bởi vì Babuji đã không cho tôi hướng dẫn cụ thể khi tôi hỏi Ngài, "Con có nên thực hành cầu nguyện này không?" Nhưng tôi nghĩ bây giờ chúng ta đã đạt đến sự trưởng thành tâm linh nhất định thì chúng ta nên nghĩ đến người khác ngoài bản thân mình và cầu nguyện cho an lạc của người khác. Vì vậy, tôi nghĩ rằng cần phải giới thiệu lại thực hành này.

Hãy thực hiện cầu nguyện này vào 9 giờ tối, giờ địa phương, chúng ta không phải tính tới tính lui, bây giờ ở Ấn Độ là mấy giờ - đó là giờ địa phương. Cầu nguyện này được thực hiện theo giờ địa phương sẽ tạo ra một chùm không đứt gãy của sự truyền đi tình yêu, sự quan tâm dành cho người khác, sự quan tâm dành cho an lạc của người khác. Theo giờ địa phương chỉ là để tập trung. Nếu mọi người dân ở đất nước của bạn cùng cầu nguyện vào một thời điểm, sẽ tạo ra tác động cộng gộp vượt xa tổng các tác động riêng lẻ. Do đó, tôi đề nghị rằng bạn hãy dành sự quan tâm nho nhỏ này cho an lạc chung, hiểu rất rõ rằng việc làm đó chắc chắn sẽ góp phần làm gia tăng an lạc của chính bạn. Tôi nghĩ đây là lời giải thích đầy đủ về thực hành này.

Chariji Maharaj

Nguồnhttps://www.sahajmarg.org/web/guest/resources/clarifications/meditation-prayer-9pm