17 tháng 6, 2021

Thường niệm

Tâm linh là khoa học và nghệ thuật tưởng nhớ."

Tâm trí là thứ gây phiền toái cho tất cả chúng ta, lúc thì đi hướng này lúc thì đi hướng kia, lang thang ở nơi nó sẽ đến. Nhưng chúng ta không nên buồn phiền về điều này, bởi vì nếu không có sự lang thang của tâm trí thì sẽ không có tiến hóa.


Chính tâm trí lang thang làm cho tiến hóa có thể xảy ra. Vì vậy, tâm trí phải ở đó, nhưng hoạt động của nó phải được điều chỉnh. Nhưng nó phải không bị ép hoặc bị chặn, vì điều đó sẽ không giúp ích được chúng ta. Chỉ có điều, chúng ta phải cho tâm trí công việc, giữ cho nó bận rộn, để nó không đi lang thang. Và thứ tốt nhất mà tâm trí có thể bận rộn với là gì? Đó là ý nghĩ về Đấng Thiêng liêng. Đó là liên tục nghĩ về Đấng Thiêng liêng, mà trong Sahaj Marg chúng ta gọi là Thường niệm.

Thường niệm là gì?

Ngoài thiền, chúng ta cần các quá trình khác như thanh lọc và thường niệm, để cuối cùng dẫn đến thiền thành công, chúng ta đắm chìm vào bên trong, và phát hiện ra rằng Tự ngã của ta bao la hơn rất nhiều bất cứ vũ trụ nào, hay siêu vũ trụ nào bên ngoài chúng ta. Thanh lọc loại bỏ những gì chúng ta đã tạo ra như samskara (dấu ấn), những thứ đã lôi kéo chúng ta ở đây đó, và khiến chúng ta bây giờ phải làm mọi việc. Thường niệm là giữ cho tâm trí được làm việc để nó không đi lang thang.

Phương pháp để nuôi dưỡng thường niệm là nghĩ với một niềm tin kiên định trong những lúc rảnh rỗi, dù ở cơ quan hay ở nhà, trên đường hay ngoài chợ, rằng Thượng đế ở khắp mọi nơi và bạn đang nghĩ về Ngài. Cố gắng giữ nguyên ý nghĩ đó lâu nhất có thể.

Chúng ta phải giữ kết nối với ý tưởng về Thượng đế trong mọi giai đoạn của hoạt động tinh thần và thể chất. Nó có thể được thành tựu dễ dàng nếu chúng ta coi mọi hành động và công việc của mình là một phần của bổn phận thiêng liêng, được Master vĩ đại, người mà chúng ta phụng sự hết mình, giao phó cho chúng ta.

Thường niệm sẽ được hình thành như thế nào?

Chúng ta có thiền ở bước đầu tiên; thông qua thiền, chúng ta được nhắc nhở về mục tiêu của mình, bởi vì chúng ta thiền về Ánh sáng Thiêng liêng trong trái tim. Thiền càng nhiều, sự nhớ lại cái mà Master của tôi gọi là Ngôi nhà Xưa được củng cố càng mạnh và sự củng cố về ký ức đó tạo ra trong chúng ta sự khao khát được quay trở lại ngôi nhà đó. Về cơ bản, thiền là một kỹ thuật để tạo ra sự hồi tưởng về cái mà từ đó chúng ta đến, nơi mà từ đó chúng ta giáng hạ - Nhà của chúng ta. Vì vậy, sự hồi tưởng là kết quả của thiền. Giờ đây, bản thân sự hồi tưởng này phải được củng cố theo nghĩa rằng từ một hồi ức không liên tục hoặc thỉnh thoảng về Nhà, một người phải có nó theo cách liên tục hiện hữu, luôn luôn hiện hữu trong tâm trí, điều này trở thành Thường niệm.

Hiệu quả của Thường niệm

Những gì đã làm trong quá khứ, bạn tuyệt đối không thể thay đổi. Nó đã kết thúc. Nhưng chúng ta có quyền thay đổi cuộc sống của mình theo cách mà quá khứ không ảnh hưởng đến chúng ta - thông qua thanh lọc, thông qua thiền. Thanh lọc giúp loại bỏ quá khứ, thiền tạo ra tương lai, sự tưởng nhớ ngăn chúng ta đắm chìm trong trí tưởng tượng của mình. Trong sự tưởng nhớ Ngài, những gì chúng ta làm luôn luôn đúng.

Khi ở trong Thường niệm, bạn chỉ ở bên Người Yêu dấu, và không ai khác. Thậm chí không phải trong ý nghĩ, bởi vì mọi chiêu trò đều bắt đầu từ ý nghĩ. Vì vậy, khi suy nghĩ được điều chỉnh và hướng về Người Yêu dấu, nó giống như bồng bềnh trên sông - không bên phải, không bên trái. Tôi thuận theo Ngài người mà tôi yêu. Ngài không thể lừa tôi, bởi vì Ngài quan tâm đến tôi, đến sự trưởng thành của tôi và đến sự tiến hóa của tôi.

Bởi vậy, hãy gắn chặt tâm trí của bạn, ý nghĩ của bạn, với cái vĩnh cửu và bất biến, cái vô cùng quyến rũ, vô cùng đẹp đẽ, vô cùng huy hoàng - ý tôi là nó là hiện thân của mọi đức hạnh, vẻ đẹp, phước lành mà bạn có thể nghĩ đến - thế thì tâm trí của bạn phải không thể đi lạc khỏi Thường niệm.

Trích các tác phẩm của Shri Ram Chandra ở Shahjahanpur (Babuji Maharaj); và Shri P. Rajagopalachari ở Chennai (Chariji Maharaj).

Cách ngôn

Thường niệm không có nghĩa là loại trừ mọi thứ khác mà sự tưởng nhớ nên tạo thành nền móng mà trên đó các hoạt động diễn ra.

Khi đạt đến trạng thái thường niệm, bạn sẽ không có vấn đề gì với quá khứ của mình - bởi vì bạn sẽ sống ở hiện tại.

Thường niệm không có nghĩa là quên mọi thứ khác và từ bỏ đời sống thế tục. Tâm linh không phải là sự trốn thoát khỏi đời sống thế tục, và cũng không nên như vậy. Được thực hành đúng đắn, thường niệm sẽ trở thành nền tảng của hoạt động 24 giờ hàng ngày.

Bạn đang cảm thấy cô đơn. Đây là thời điểm để thực hành thường niệm và nếu thực hiện thành công, bạn sẽ hiểu ra rằng mình không bao giờ cô đơn.

Hãy quên đi mọi thái độ về bản thân và gắn bó với thường niệm, điều này sẽ mang sự chú ý của bạn ra khỏi bản thân bạn.

Ở trong thường niệm càng nhiều, bạn sẽ càng ít lo lắng.

Bạn không nên lo lắng về những gì người khác nghĩ, cũng như không nên sợ bị lợi dụng. Ở trong thường niệm càng nhiều, bạn sẽ càng xa lìa những tác động bên ngoài, bao gồm cả cảm xúc đối nghịch của người khác.

Chúng ta phải quên mình; chúng ta phải quên đi lòng tự trọng của mình; chúng ta phải quên rằng mình có bất kỳ con người nào mà có thể bị hư hoại. Nếu có thể say đắm trong sự tưởng nhớ Ngài, thì chúng ta không có thời gian, thậm chí không có khả năng, để nghĩ về bản thân và những gì đang xảy ra với chúng ta. Đó là thứ duy nhất, mặc một chiếc áo giáp - áo giáp tâm linh - bao quanh chúng ta, và khiến chúng ta không thể bị xâm nhập bởi thế giới bên ngoài, tốt, xấu hay thờ ơ! Bởi vậy, đây là hiệu quả kỳ diệu của thường niệm.

Trích The Spider's Web, Tập 1, Shri P. Rajagopalachari (Chariji Maharaj)

Nguồn

https://www.sahajmarg.org/literature/featured-articles/constant-remembrance

Tham khảo thêm về Thường niệm tại:

http://thien-sahajmarg.blogspot.com/2017/06/su-thuc-hanh.html

http://thien-sahajmarg.blogspot.com/2017/05/huong-dan-thuc-hanh-thien.html