Master của chúng ta là một nhà khoa học vĩ đại. Trái tim của chúng ta là phòng thí nghiệm của Ngài, nơi đó Ngài muốn thực hiện các thí nghiệm.
Điều kiện tiên quyết đầu tiên để một thí
nghiệm thành công là phòng thí nghiệm phải sạch sẽ, các dụng cụ được đặt đúng
vị trí và tất cả các vật liệu cần thiết cho thí nghiệm phải sẵn sàng. Nếu
không, nhà khoa học sẽ mất rất nhiều thời gian để có được thành công.
Nhưng chúng ta phải dọn dẹp trái tim
mình và đặt bản năng, cảm xúc, ý chí của mình, v.v. ở đúng vị trí của chúng để
Master – Nhà khoa học có thể sử dụng chúng khi cần.
Đáng tiếc là, thay vì tự dọn dẹp, chúng
ta lại buộc Master phải dọn dẹp trái tim của chúng ta, công việc mà Ngài vui vẻ
làm. Khi Ngài đang chuẩn bị thực hiện những việc khác, Ngài thấy một đống bụi
bẩn ở đó khiến Ngài phải bắt đầu từ điểm xuất phát.
Đây là công việc thường ngày của Ngài,
điều mà không cho phép Ngài đưa thí nghiệm tiến xa hơn. Chúng ta không hợp tác
với Ngài trong việc dọn dẹp phòng thí nghiệm của Ngài, trái tim của chính chúng
ta. Không những thế, chúng ta còn làm hỏng bất cứ thành quả nhỏ bé nào mà Ngài
tạo ra. Vậy thì chúng ta có quyền gì để phàn nàn rằng thí nghiệm của Ngài đã
không đem lại kết quả thành công?
Sarnadji
*****
The heart is laboratory
Our Master is a great scientist. Our
heart is his laboratory in which he wants to perform experiments.
The first pre-requisite of an experiment
to be successful is that the laboratory must be clean, the apparatuses kept in
their proper places, and all the material required for the experiment available
readily at hand. Otherwise it will take a lot of time for the scientist to
achieve success.
Even so, we must sweep our heart clean
and keep the instincts, emotions, will etc. in their proper places so that the
Master – Scientist can use them as and when required.
But the pity is, instead of cleaning
ourselves, we make the Master sweep our heart, which he gladly does. When he is
on the verge of arranging the other things he again finds a heap of dust and
dirt in it with the result that he has to begin from the beginning.
This has been his daily work which does not allow him to proceed further with his experiment. We do not co-operate with him in cleaning his laboratory viz. our own heart. Nay, we even spoil whatever little good work is done by him. What right have we, then, to complain that his experiments are not yielding successful results?