15 tháng 4, 2021

Thông điệp lễ kỷ niệm sinh nhật Babuji, Bangalore 1978

Anh chị em thân mến. Ân sủng của Master Tối Cao đã cho phép chúng ta một lần nữa có mặt ở đây và cảm nhận sự ấm áp dễ chịu của ánh mặt trời lòng nhân từ vô biên của Người. Như ngọn lửa rực cháy chói lọi phước lành của Người, tôi không thuộc về riêng Ấn Độ, mà là toàn thế giới. 


Tôi
muốn tất cả đều có thể thưởng thức vẻ đẹp ẩn tàng trong tình yêu dành cho Cái Tối Thượng. Khắp nơi con người tìm kiếm bầu không khí tốt đẹp hơn và trạng thái tốt đẹp hơn. Nhưng là người Ấn, chúng ta quan tâm tạo ra môi trường giống như bên trong chúng ta để người khác có thể có được lợi ích từ sự tỏa ra của nó. Con người không biết đến giá trị của Tâm Linh, vì những thứ như thế không được xã hội hay cha mẹ trao truyền cho họ. Nhưng bối cảnh ngày nay sẽ nhào nặn họ dưới ngọn cờ Tâm Linh. Chúng ta nên cố gắng mang lại cho họ sự bình an thật sự; đó là nhiệm vụ và công việc của chúng ta. Sẽ đến lúc, chính thiên nhiên sẽ buộc họ phải đi trên con đường đúng đắn. Điều đó sẽ là vì sự tốt đẹp của chính họ.

Thượng Đế đã tạo ra thế giới để mỗi đóa hoa có thể nở theo đúng chuẩn mực của nó. Nhưng giáng thời gian đã khiến nó quên mất mục đích của Thượng Đế. Một số người cảm thấy sự hưởng thụ là mục đích của cuộc đời, trong khi một số khác cảm thấy cuộc sống thật nhạt nhẽo. Nhưng câu hỏi đặt ra là, sống là gì? Đó là trạng thái của tồn tại vĩnh cửu, miễn là chúng ta sống trong sự tiếp xúc trọn vẹn, với sự tỏa hương trên mỗi bước đi, hương thơm của Hiện Hữu. Trạng thái tinh tế của Hiện Hữu chỉ có thể được nhận thấy khi chính chúng ta trở nên vi tế; cảm nhận là ở đó nhưng thật khó diễn tả thành lời. Một người nên có ham muốn uống cạn dòng sông tâm linh. Rồi sẽ đến một ngày khi tinh thần thực sự bên trong và bên ngoài bắt đầu ló dạng. Chúng ta cảm thấy được cái chúng ta khao khát. Cái biết đến khi mầm mống cuối cùng bị cháy trụi.
 
Mọi thứ đến và đi, cái nằm giữa đến và đi là trạng thái chân thực của chúng ta. Trạng thái thường hằng này là cái chung cuộc của mọi hoạt động tâm linh. Sự trống rỗng là một cách diễn đạt khác về trạng thái này. Tối hậu, cả thân tâm rỗng không, và con người trở thành Con Người Đích Thực. Thật khó định nghĩa con người, nhưng khi ta thêm từ “đích thực”, nó xác định vẻ đẹp mà một người phải thuộc về.
            
Trạng thái thường hằng luôn ở đó; nhưng chúng ta liên hệ với cái biến dịch, chúng ta thích chúng hoặc khước từ chúng; cả hai đều dẫn đến sự ràng buộc. Chúng ta nên vượt lên tất cả những thứ đó, nếu chúng ta muốn sống đời trọn vẹn. Phương pháp của chúng ta mang lại kết quả này nếu chúng ta thực hành nó với sự quan tâm. Đó là mệnh lệnh tàng ẩn của Thiên Nhiên rằng mỗi linh hồn phải sống đời bình yên và hạnh phúc. Nếu đi ngược lại, chúng ta làm hỏng thế giới của Ngài. Chúng ta là người một nhà, nhưng chúng ta phải tiết chế trong mọi quan hệ. Chúng ta nên sống cuộc đời giống như chim sâm cầm hoặc thiên nga trong hồ. Khi ra khỏi nước, chúng không dính nước. Tương tự như thế, chúng ta nên yêu thương tất cả mà không bị vấy bẩn bởi sự ràng buộc. Thực thế, theo cách này chúng ta học được sự không ràng buộc trong sự ràng buộc. Đời sống gia đình là một đời sống đáng có, bởi vì đó chúng ta học được cách yêu thương người khác. Đó là trường đào tạo đời sống đích thực. Bạn chỉ phải loại bỏ sự rạn nứt, và bạn sẽ cảm thấy tình yêu chảy ngang bằng đến mỗi một và tất cả, và trở thành tình yêu vũ trụ. Đời sống gia đình cũng mang lại phiền trược và sự do dự, v.v, trên lộ trình của nó. Sự phiền trược quả thực là dành cho Loài Người chứ không phải cho động vật. Thực ra, đó là công lýân huệ vĩ đại Đấng Thiêng Liêng dành cho Loài Người. Tại sao lại như vậy? Bởi vì đó là một phần trí tuệ để đưa một người tới tầm cao mới. Tấm vải được dệt nên bởi trí tuệ của người thợ. Đôi bàn tay dệt vải, nhưng anh ta thể hiện trí tuệ thông qua sự điêu luyện của đôi bàn tay. Trí tuệ có trung tâm của riêng nó, nhưng nó cũng dẫn dắt nỗ lực của đôi bàn tay, nơi nó được cần đến. Sự do dự, chúng ta nên tự loại bỏ. Một chiến không bao giờ do dự trên mặt trận, bởi vì anh ta có mục tiêu trước mắt. Lòng quả cảm đến khi sự tự tin ở đó, và sự tự tin có đó khi chúng ta kiên tâm về đích. Chúng ta chỉ nên cố gắng dựng lập tương lai và đừng lãng phí thời giờ đăm chiêu về quá khứ. Khi tiến về phía trước, chúng ta không nhìn lại phía sau. Chúng ta nên cố gắng hạnh phúc ngay cả khi đời sống không hạnh phúc. Người hạnh phúc nhất là người luôn hạnh phúc trong mọi hoàn cảnh, và đó là phần của vị thánh. Chúng ta đã đến từ Năng Lượng Thần Thánh và nó trở thành Nguồn Gốc của chúng ta. Nhưng nó khuất lấp, chúng ta phải làm hồi sinh, nếu chúng ta muốn duy trì chính mình. Tình yêu là con đường của sự thức tỉnh bên trong về Thực Tại. Sahaj Marg nổi bật, với nguyên tắc căn bản về tầm nhìn.
 
Cầu xin Ân Sủng của Người dìu dắt tất cả chúng ta tới Đích Đến mơ ướcngập tràn hy vọng của Nhân Loại. Xin được như ý nguyện!
 
Babuji Maharaj
 
Bangalore, 30 tháng 4 năm 1978

*****

Brothers and Sisters. THE GRACE of my Master Supreme has enabled us again to assemble here and feel the cosy warmth of the sunshine of His everlasting benignance. As a burning flame of His blessing splendour, I do not belong to India alone, but to the whole world. So, I want that all may taste the beauty hidden in love for Ultimate. People everywhere seek better climate and better conditions. But, as Indians, we are interested to produce the same environment in us so that others may be benefited by its radiation. People do not know the value of Spirituality, because such things are not infused in them by society or parents. However, the present day circumstances will mould them to come under the banner of Spirituality. We should try to give them real peace; that is our duty and our business. A time will come, when they will be forced to come on the proper path by nature itself. It will be for their own good.

God has created the world so that every flower may grow in its right standard. But the lashes of time have made it forget the purpose of God. So some feel enjoyment as the purpose of life, while others feel life to be monotonous. But the question is, what is life? It is a state of being which should remain permanently, as long as we live, thoroughly in contact, with smelling at each step, the fragrance of the Being. The subtle state of Being can only be felt when you become subtle yourself; feeling is there but is difficult to put in words. A man should have the desire of drinking the whole river of spirituality. Then comes a day when the real spirit of inner and outer begins to dawn. We feel what we aspire for. The understanding comes when the seed at the bottom is fried up.

Things come and go, but what lies in between these two is our real condition. This changeless condition of ourselves is the end of all spiritual activities. Blankness is another expression for this condition. The whole system is vacuumised in the end, and man becomes a Real Man. It has been found difficult to define "man", but when we add the word "real", it defines the beauty, a man should have to belong to.
             
The changeless state is always there; but we are connected with the changeable, and either we take interest in it or reject it; and both of these are the links for bondage. WE should rise above all these, if we want to live life. Our method brings out these results if we practise it with interest. It is a hidden dictum of Nature that every soul must live happy and restful life. If we go otherwise, we are spoiling His world. We are all family people, but we must be moderate in all our dealings. We should live a life like the coots and ducks in water. When they are out of water, they are free from it. Similarly, we should love all without getting soiled with attachment. Really speaking, in this way we learn non-attachment in attachment. Life in a family is a life worth having, because in it we learn how to love others. It is a school for training real life. You have to remove only the brokenness, and you will feel the love flowing equally to one and all and it becomes universal. Life in family also brings worry and nervousness etc., in its trail. Worry is indeed, reserved for Humanity and not for animals. Really, that is a great justice and favour for Humanity from Divinity. Why so? Because it is a part of wisdom that takes a man to higher sphere. A piece of cloth is prepared by the wisdom of the weaver. His hands are at work, but he displays his wisdom by the movement of his hands. Wisdom has its own centre, but it guides manual efforts as well, where it is needed. Nervousness, you should remove yourself. A warrior is never nervous on the field, because he has some aim before him.The courage starts when confidence is there, and confidence is there when you have willed to reach the destination. We should try only to build the future and not waste our time in thinking of the past. When we run forward, we do not look behind. We should try to be happy even in unhappy life. Happiest man is he, who is happy under all circumstances, and that is the part of a saint. We have come out from Divine Energy and it has become our Base. But it has gone out of sight, which we have to revive, if we want to maintain ourselves. Love is the way of inner awakening to Reality. Sahaj Marg has come in the front, with the basic principle in view.
 
May His Grace guide us all to reach the cherished Destination and fulfil the hopes of Mankind. Amen!
 
- SHRI RAMCHANDRAJI