Từ phù hợp nhất để mô tả dòng truyền nguyên khí là
pranahuti. Tiến sĩ K.C. Varadachari, một trong những học trò đầu tiên của
Babuji Maharaj và là một học giả, đã tìm thấy sự tham chiếu đến từ pranahuti trong Upanishads, ở đó nó được mô tả là
pranasya pranaha. Nó cũng có thể được mô tả như sinh lực trao đi sự sống.
Nhưng chúng ta đã có một sự sống bên trong mình dưới dạng linh hồn và nó mang đến cho chúng ta sự thôi thúc tồn tại liên tục và liên tiếp. Khi đó, câu hỏi nảy sinh, có phải linh hồn là không đủ để tiếp tục với tồn tại của chúng ta? Đây là một ví dụ để hiểu tốt hơn điều này. Ở Ấn Độ, đặc biệt là vào mùa hè nóng nực, lá cây hoàn toàn héo úa và cái cây trông như thể sắp chết. Sự sống của chúng dường như không còn, mặc dù rễ cây âm thầm duy trì sự tồn tại của chúng bằng cách hút dinh dưỡng từ lòng đất tới mức có thể.
Khi cơn mưa đầu mùa xuất hiện, sự sống bừng nở trở lại. Có nhiều niềm vui xung quanh. Sự sống hồi sinh! Sự sống của chúng ta cũng giống như cái cây khô héo. Linh
hồn tồn tại, nhưng nó hầu như không có một biểu hiện trong sự tồn tại của chúng ta. Thời điểm chúng ta nhận được liều truyền đầu tiên từ Master, sự sống thay đổi. Dòng truyền mang đến sự tươi mới và sức sống cho tồn tại của chúng ta. Vì vậy, tùy thuộc vào tất cả chúng ta, người nhận dòng truyền, sử dụng nó một cách đúng đắn. Đó là điểm khác nhau giữa chúng ta. Một số người nhận nó và sau một thời gian họ từ bỏ việc luyện tập. Một số người trong chúng ta ở đây cũng không tận dụng nó theo cách chúng ta nên làm.
Khi mưa rơi trên mảnh đất màu mỡ so với sa mạc, chúng ta có thể thấy các loại đất khác nhau phản ứng với trận mưa này. Tương tự như vậy, mỗi linh
hồn phản ứng khác nhau với
pranahuti. Nếu chúng ta thiền với sự kiêu ngạo, và với thái độ không phù hợp, "Vâng Master, xin hãy truyền cho con!", bạn nghĩ
chúng ta sẽ nhận được dòng truyền như thế nào? Ngài có thể trao nó cho chúng ta, nhưng khuynh hướng bên trong và bên ngoài của chúng ta không hướng tới việc nhận nó. Nó giống như mưa rơi trên sa mạc.
Ngược lại khi
chúng ta
tiếp nhận với sự khiêm tốn, khi
có một khoảng trống bên trong chúng ta, một khoảng trống xúc cảm, khi đó nó tràn vào, chúng ta đón nhận nó, nó lan tỏa khắp thân thể và thực hiện công việc của nó. Ngay lập tức, chúng ta trở thành ống dẫn tự động. Không chỉ người hướng dẫn mới là ống dẫn trong Hiệp hội của chúng ta; tất cả abhaysi cũng là ống dẫn truyền đi tinh hoa của Sahaj Marg thông qua pranahuti này.
Daaji
Ahmedabad, Ấn Độ, tháng 2 năm 2017
*******
Understanding
Transmission
The
most suitable word that describes yogic transmission is pranahuti. Dr K.C.
Varadachari, an early disciple of Babuji Maharaj and a scholar, found reference
to the word pranahuti in the Upanishads, where it is described as pranasya
pranaha. It can also be described as the life-giving force.
But we
already have a life within us in the form of the soul and it gives us the
constant and continuous impulse of existence. Then the questions arises, is the
soul not sufficient enough to continue with our existence? Here is an example
to understand this better. In India, especially during hot summers, leaves are
completely dry and the trees appear as if they are going to die. Their life
seems lost, though the roots silently sustain their existence by absorbing the
nutrients underground to the extent possible.
“On the
first burst of rains, life begins to blossom again. There is much joy
all-round. Life begins to thrive again! Our life is also like the parched
trees. The soul exists, but it barely has an expression in our existence. The
moment we get the first transmission from the Master, life changes. The
transmission brings freshness and vitality to our existence. So, it is up to
all of us, the recipients of transmission to make use of it in the right way.
That is where we all differ. Some receive it and they abandon the practice
after some time. Some of us who are here also do not take advantage of it the
way we should.
“When rain
falls on fertile soil versus the desert, we can see how the different soils
respond to this rain. Likewise, each soul responds to pranahuti differently. If
we sit in meditation with a lot of arrogance, and with an inappropriate
attitude, saying, “Yes Master, give me transmission!” how do you think we would
receive transmission? He may give it to us, but our outer and inner disposition
is not geared towards receiving it. It is like rain falling on desert soil.
Per
contra when we are receptive with humility, when there is a vacuum within us,
an emotional vacuum, then it pours in, we receive it and it pervades all
throughout the system and does its job. In no time, we become automatic
conduits. Preceptors are not the only conduits in our Mission; all abhaysis are
also conduits spreading the essence of Sahaj Marg through this pranahuti.