1 tháng 6, 2017

Tạo sự lan tỏa

Qua nhiều năm thực hành, chúng ta học được cách tạo ra trạng thái sâu sắc, ngay cả trong giấc ngủ, với một gợi ý đơn giản rằng, "Suốt đêm tôi sẽ vẫn kết nối với Master, với Cội nguồn, với trạng thái bên trong tôi." 


Tâm trí có thể đang ngủ, nó có thể đi đến mức độ sâu như vậy -mà chúng ta gọi là sushupti* - nhưng trái tim đang sôi sục với hồi ức, với mong muốn biết được điều gì đang xảy ra ở mức độ không biết sâu thẳm đó. Mong muốn đơn giản đó giúp chúng ta giữ được kết nối. Sự luyện tập này phải được tăng cường nếu chúng ta thực sự muốn tận hưởng toàn bộ phổ ý thức của mình.


Chúng ta tận hưởng các trạng thái tâm linh trong khi thức. Hãy cùng khám phá lãnh địa đó một cách chủ động. Những gì thực sự được đòi hỏi là một chút quan tâm, một tâm trí tìm kiếm, một trái tim tìm kiếm, với sự khao khát bên trong nhạy cảm hơn để nhận ra nó nhanh hơn. Điều này phải được áp dụng trong khi ngủ. Đó là điều thứ nhất.

Điều thứ hai: như vậy, tất cả chúng ta đều cầu nguyện. Nó được nhấn mạnh lặp đi lặp lại rằng cầu nguyện không chỉ về 'bản thân tôi'. Nếu không, Babuji Maharaj hoặc các Đấng Vĩ đại khi họ đưa lời cầu nguyện cho Babuji nói rằng, "Người là mục tiêu đích thực của đời sống con người", hẳn đã nói, "Nhưng con vẫn còn nô lệ bởi muốn ham thứ cản bước con đường tiến bộ. Người là Đấng Tối thượng và quyền năng duy nhất đưa con tới đích." Nhưng không có "tôi, đối với tôi, và của tôi", tất cả là về 'chúng ta'. Ngài nói: "Nhưng chúng con vẫn còn nô lệ bởi muốn ham thứ cản bước con đường tiến bộ . .. đưa chúng con tới đích."

Bây giờ, khi chúng ta cầu nguyện vào buổi sáng hoặc buổi tối, hoặc khi ở trong trạng thái cầu nguyện, 'chúng con, của chúng con, với chúng con' mà chúng ta bao gồm trong lời cầu nguyện là ai? Hãy suy nghĩ về điều đó. Có phải là gia đình của tôi? Có phải là cộng đồng của tôi? Có phải là đất nước của tôi? Nó là chính sự tồn tại, toàn thể vũ trụ. Khi đó, thiền sẽ mang một ý nghĩa khác.

Các rishi và hiền triết cổ đại đã thấy một điều. Họ không hài lòng với bình yên cá nhân. Đó là lý do tại sao chúng ta có hòa bình thế giới, và có bài hát về hòa bình thế giới, chứ không phải về bình yên cá nhân. Tất nhiên, chúng ta cố gắng cho bình yên cá nhân; chúng ta tự thiền và chúng ta tạo ra một trạng thái. Nhưng nếu dậm chân tại chỗ, giống như khi chúng ta lái xe và chúng ta ở trong một con đường cụt. Chúng ta có thể đi bao xa? Chúng ta không nên trở thành một con đường cụt. Trái tim chúng ta phải tiếp tục trải rộng vô hạn với những trạng thái mà chúng ta được trao tặng. Như thế nào? Lại cầu nguyện. Tất cả là về 'chúng ta', nó không bao giờ là về bản thân tôi.

Tôn giáo thường nói, "Thượng đế ơi, ban cho con cái này, ban cho con cái kia." Đối với nhiều người trong chúng ta đó là tôn giáo. Chúng ta trở thành kẻ ăn xin vì chúng ta luôn cầu xin Thượng đế cho một thứ gì đó. Tâm linh là hoàn toàn khác. Đó là về chúng ta - đó là tâm linh. Có sự khác biệt lớn giữa hai cách tiếp cận này. Trong tâm linh, chúng ta trở thành người trao đi. Chúng ta cần phải chia sẻ. Làm thế nào để chia sẻ tất cả những điều này? Bằng cầu nguyện. Bất cứ khi nào cầu nguyện, chúng ta bao gồm tất cả, không chỉ nhân loại, mà là toàn bộ sự tồn tại.

Và đối với những người hướng dẫn, không phải theo cách quá năng nổ, nhưng bây giờ và sau đó trong khi dẫn thiền, ngay cả khi bạn dẫn thiền cho một người, hãy để công việc tràn sang người khác. Tôi chưa bao giờ thấy chỉ có một người trước mặt tôi, mặc dù về mặt vật lý thì có một người. Bằng cách nào đó, thông qua người đó, chúng ta có thể làm việc với gia đình họ, thông qua mối liên hệ của họ, hoặc người thân yêu của họ, và hiệu ứng sóng vẫn tiếp tục. Nếu chúng ta chỉ dẫn thiền cho một người, đó là ngõ cụt. Nó phải luân lưu, tràn khắp, qua và trên trái tim cá nhân đơn lẻ này đến muôn vàn trái tim. Và hiệu ứng sóng nên tiếp tục như thế.

Tôi có thể không làm việc trên tất cả họ, nhưng ít nhất tôi có thể cầu nguyện rằng tất cả những người có liên hệ với người hoặc những người đang ngồi trước mặt tôi lúc này, có thể được lợi với trạng thái tâm linh được trao cho người này, thông qua toàn thể vũ trụ.

Nếu chúng ta thực sự muốn tạo ra hiệu ứng sóng trên thế giới, trong vũ trụ, thì đây là cách duy nhất. Chúng ta sẽ phải quên đi lợi ích cá nhân, sự thăng tiến của tôi đến Vùng Trung tâm và những thứ như thế. Chừng nào chúng ta vẫn còn trong cách tiếp cận hạn chế đó, tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ tự dồn mình vào ngõ cụt. Sahaj Marg không phải về những thứ như vậy. Sahaj Marg rất đơn giản và dễ dàng. Bạn có thể cho đi chỉ với một ước muốn: “Hỡi Chúa, bất cứ điều gì con được lợi ích, hãy để người khác cũng được lợi ích."

Khi bạn nghĩ về ai đó trong trạng thái thiền sâu sắc, tự động người đó được ảnh hưởng. Anh ấy có thể chưa bắt đầu thiền; không sao cả. Nhưng đôi khi, thật tuyệt khi lặng lẽ tặng ai đó 10 đô la mà họ không hay biết. Những món quà tâm linh cũng có thể được trao như thế, rất thầm lặng, ẩn danh, mà không cần nhắc đến rằng, "Tôi đã cầu nguyện cho anh," hoặc "Tôi đã làm điều đó cho anh." Nó là không cần thiết. Thời điểm bạn nói ra, nó bị hỏng.

Vì vậy, chúng ta sẽ phải đổi mới chính mình và làm cho hiệu ứng sóng này lan tỏa nhanh hơn.

Cám ơn tất cả các bạn.

Daaji - 31/7/2016, Monroe, NJ, Mỹ

Chú thích: (*) Sushupti là một trong 4 trạng thái ý thức. Nó được mô tả là ý thức ngủ sâu ở đó một người không có giấc mơ. Khi tâm trí đạt được trạng thái này, một người có mối giao cảm gần gũi với Đấng Thiêng liêng mặc dù người đó không nhớ.

*****

Create Ripples

(by Daaji, July 31, 2016, Monroe, NJ, USA)

We have learned over so many years of practice how to make our conditions deepen, even during our sleep, with a simple suggestion that, "All throughout the night I will remain connected with the Master, with the Source, with my inner state." The mind may be sleeping, it may have gone to such deep levels – what we call sushupti1 – but the heart is simmering with the memory, with this desire to know what happens in that deep level of ignorance. This simple desire keeps us in touch. This exercise has to be intensified if we want to really enjoy the entire spectrum of our consciousness.

We have been enjoying the spiritual states in our waking hours. Let's explore that area also in a very active fashion. What it really requires is a little bit of interest and a searching mind, a searching heart, with more sensitized inner craving to realize it faster. This has to be applied during sleep. That is number one.

Number two: as such, we all pray. It has been emphasized again and again that prayer is not just about ‘myself'. Otherwise, Babuji Maharaj or the Great Hierarchy when they gave the prayer to Babuji, saying, "Thou art the real goal of human life," would have said, "I am yet but a slave of wishes putting bar to my advancement. Thou art the only God and power to bring me up to that stage." But there is no ‘I, me, and mine', it is all about ‘we'. He said, "We are yet but slaves of wishes putting bar to our advancement… to bring us up to that stage."

Now, when we pray in the morning or in the evening, or when we are in a prayerful state, whom are we including in this ‘we, our, us' of the prayer? Think over it. Is it the family? Is it the community? Is it my country? It is the very existence, the entire universe. Then meditation will change its meaning.

Our ancient rishis and sages have seen one thing. They were not happy with individual peace. That is why we have vishvisanti [world peace], and there is a sloka for vishvisanti, not for individual peace. Of course we strive for individual peace; we meditate on our own and we create a condition. But if it remains, it is like when we drive and we are in a dead end street. How far can we go? We should not become dead end streets. Our hearts must go on infinitely spreading the conditions with which we are being gifted. How to do this? Prayer again. It is all about ‘us', it is never about myself.

Religion is often about, "God, give me this, give me that." For many of us that is religion. We become beggars because we are always asking God for something. Spirituality is totally different. It is all about us – that is spirituality. There is a big difference between these two approaches. In spirituality, we become the giver. We need to share. How to share all these things? With prayer. Whenever we are praying, we include everyone, not just humanity, but the entire existence.

And for all of you who are preceptors, not in a very active fashion, but now and then during the sitting, even when you are giving a sitting to one person, let the work overflow to others. I have never seen that there is only one person in front of me, even though physically there is one person. Somehow, through that person, we are able to work on that family, through his association, or her loved ones, and the ripple effect goes on. If we give a sitting just to one person, it is a dead end thing. It must flow, overflow, over and above this single individual heart to multitudes of hearts. And the ripple effect should continue like that.

I may not be working on all of them, but I can at least pray that all those who are associated with this person who is seated in front of me, or all these individuals who are seated in front of me, may benefit with the spiritual condition which is bestowed upon these people, through the whole universe.

If we really want to create this ripple effect in the world, in the universe, this is the only way. We will have to forget the individual benefit, my progress to the Central Region and things like that. As long as we remain in that limited approach, I think we will condemn ourselves to narrowness of the path. Sahaj Marg is not about such things. Sahaj Marg is very simple and easy. You can give just with a wish: "My Lord, please, with whatever I have benefited, let others also benefit."

When you think of someone in a deep state of meditation, automatically that person is affected. He may not start meditation; it is not necessary. But sometimes it is nice to give somebody a ten-dollar bill, quietly, without his knowledge. Spiritual gifts can also be given like that, very quietly, anonymously, without even mentioning that "I prayed for you," or "I did such and such a thing for you." It is unnecessary. The moment you say it, it is destroyed.

So, we will have to reinvent ourselves and make this movement faster.
Thank you all.

1One of the four states of consciousness. It is described as the consciousness of deep sleep in which a man does not dream. When this state of mind is attained, a man is in close communion with God, though he remains in a forgetful state.