16 tháng 7, 2024

Thường niệm

Babuji từng nói, “Một khi con ở trong thường niệm một tuần, con sẽ không thể dừng thường niệm lại được.” Và khi đó thiền không còn quan trọng. Bởi vì thiền, giống như hôn nhân, là để dạy con yêu thương người bạn đời của mình. Thiền có nghĩa là tôi phải nhớ đến Ngài không chỉ trong lúc thiền mà là mọi lúc. Con chỉ nhớ đến chồng hoặc vợ mình trong lễ cưới thôi sao? Nhớ luôn luôn – “Vợ tôi, vợ tôi, vợ tôi. Tôi về muộn, vợ tôi chắc đang đợi tôi.” Chỉ trong mối quan hệ vợ chồng, các con mới nghĩ về nhau nhiều như thế, luôn nhớ đến nhau. Và điều gì xảy ra? Con có chồng hoặc vợ hết lần này đến lần khác – hết kiếp sống này đến kiếp sống khác. “Vâng, nhưng tại sao vậy, thưa Master?” Bởi vì con nhớ chồng của mình! Trong khi lẽ ra con phải nhớ đến Ngài!
Bí mật là những gì tôi nhớ tôi có ở đây [trong trái tim] và những gì tôi có ở đây tôi đạt được. Tất nhiên, những người vợ tận tụy có thể hỏi: “Điều đó có nghĩa là con nên quên chồng mình phải không?” Không phải thế! Con nhớ anh ấy theo cách khác. Giống như con làm việc trong một hãng máy tính, con nhớ những gì con phải làm. Người ta thường hỏi một câu ngớ ngẩn: “Thưa Master, nếu con ở trong thường niệm thì sao con làm việc được?” Babuji nói, “Vấn đề không phải là con làm việc hay không làm việc mà là công việc được thực hiện.” Con có hiểu không? Công việc được thực hiện! Nếu con ở trong thường niệm thì công việc của con hoàn thành. Ai làm việc đó? Không quan trọng. Công việc phải được thực hiện, cho dù con làm hay người khác làm. Con thậm chí không ý thức được rằng con đã làm việc, giống như khi con đang ngủ say, con muỗi cắn con và con đập nó. Ai đã đập muỗi?
Không gian và thời gian là cùng một thứ được nhìn theo những cách khác nhau. Và trừ khi con ở trong thường niệm, còn không con không thể thoát khỏi ảnh hưởng của không gian và thời gian. Và chừng nào ý tưởng về không gian và thời gian còn chi phối cuộc sống của con, thì con còn ở trong vòng sinh tử luân hồi. Không có Thượng đế nào nói, “Con hãy quay lại!” Tại sao Thượng đế phải bận tâm đến linh hồn của chúng ta? Ngài nói, “Ta đã cho con hai thứ: trí tuệ và trái tim. Hãy sử dụng chúng một cách khôn ngoan và con sẽ tìm thấy Ta ở đây [trong trái tim]. Một khi con đã tìm thấy Ta ở đây, con không cần gì khác nữa.” Con bước đi và con đường tự xuất hiện trước mặt con. Con không bước đi trên đường mà con đường tự xuất hiện trước mặt con. Con nghĩ về một điều gì đó và nó được thực hiện.
Chariji Maharaj - Chennai, 18/5/2012
*****
In fact, Babuji said, “Once you are able to do constant remembrance for a week, you cannot stop it after that.” And then meditation is unimportant. Because meditation, like marriage, is to teach you to love the person to whom you are married. Meditation means I must remember Him not only during meditation but all the time. Do you remember your husband only during your wedding? Or you, your wives? Nitya smaran [constant remembrance] – “My wife, my wife, my wife. My wife must be expecting me, I am late.” Mere husbands and wives, you are able to think of so much, remain in constant remembrance. Then what happens? You have husbands and wives all over again, all over again, again and again – punarapi maranam, punarapi jananam [repeated death and rebirth]. “Yes, but why, Lord?” Because you remembered your husband; you should have remembered Him!
So the secret is what I remember I have here [in the heart] and what I have here I attain. Of course, pativrata strees [devoted wives] can ask, “Does it mean we should forget our husbands?” Not at all! You remember them in a different way. Like if you are working in a computer firm, you remember what you have to do. People often ask a silly question, “Master, if I am in constant remembrance, how can I do my work?” Babuji said, “It is not a question of you doing the work or not doing the work. The work gets done.” Understand? The work gets done! If I am in constant remembrance, my work gets done. Who did it? Doesn’t matter. Work is to be done, whether you do it or somebody else does. You may not be even conscious that you did it, like you slap a mosquito in your sleep. Who did it?
So space and time are the same thing looked at in different ways. And unless you are in constant remembrance, you cannot remove the effect of space and time. And as long as the idea of space and time continue to dominate our lives, we are part of this cycle of janma–punarjanma, janma–punarjanma [birth–rebirth, birth–rebirth], it goes on and on. There is no God who says, “You go back!” Why should God bother about all our souls? He says, “I have given you this and I have given you this: intelligence and heart. Use this wisely and you will find Me here. Once you have found Me here, you need nothing else.” You will walk and the road will create itself before you. You don’t walk on the road; the road creates itself before you. You think of something and it is done.