Chúng ta chưa nhìn thấy mục đích sống ngay từ đầu nhưng nó mở ra khi chúng ta tiến về phía trước. Tôi có thể cho bạn một ví dụ nho nhỏ. Khi tôi bắt đầu thiền vào khoảng năm 1976. Hồi đó, tôi đang học trường dược. Mục đích sống của tôi khi đó là gì? Trở thành một dược sĩ giỏi, một doanh nhân thành đạt và đồng thời đạt được một mức độ samadhi (trạng thái nguyên thủy) nào đó, giống như Swami Vivekananda. Đó là mục đích sống của tôi. Tất nhiên, vào thời điểm đó, tôi đã làm rất tốt vai trò sinh viên của mình. Nhưng phần kia thì vẫn thiếu. Thiền như thế nào? Tôi thậm chí còn không biết cách thiền. Và thậm chí ngày nay, cũng chẳng có cuốn sách nào nói về việc “Thiền như thế nào”. Mọi người nói, “Đạt được sự tĩnh tâm là tốt.” Hoặc, “Có được trạng thái Sthithapragnaya là tốt.” Trong Gita, Chúa Kishna nói về Sthithapragnaya. Kabir Saab nói, “Hãy đạt đến trạng thái mà giọt mưa trở thành đại dương.” Giống như khi giọt mưa rơi xuống biển, nó trở thành đại dương. Patanjali nói về Samadhi, rằng để hoàn thành mục tiêu cuộc đời, bạn phải đạt được Samdhi. Kỳ Na giáo nói về Kaivalya (vô chấp). Phật giáo nói về Niết bàn (giác ngộ). Kitô giáo nói về Thiên đàng. Hồi giáo cũng nói về Thiên đàng. Không ai nói, "Làm như thế nào." Có những cuốn sách mô tả về mục tiêu nên đạt được. Nhưng thiếu phương tiện thì làm sao đạt được những cảnh giới cao cả đó.
Có nơi nào giống như thiên đường mà tôi có thể đến, linh hồn tôi có thể đến không? Nếu tôi không thể tận hưởng cõi thiên đường trong cuộc đời này, thì sau này tôi sẽ tận hưởng thiên đường như thế nào? Ví như một người nghèo cả đời khốn khó, bỗng nhiên được đưa vào hoàng cung. Anh ta sẽ không thể ngủ được trong cung điện. Anh ta sẽ thấy mình không phù hợp với hoàng cung. Anh ta sẽ trốn khỏi hoàng cung và nói, "Tôi thích sống ở trên đường phố hơn." Vì vậy, trừ khi chúng ta được chuẩn bị cho những cảnh giới cao đó, còn không nó không thể xảy ra với chúng ta.
Nhiều người đến với Sahaj Marg, thiền Heartfulness, với một mục đích bình thường. Có người nói: “Thưa ngài, cuộc sống của tôi rất căng thẳng.” Có người lại nói, “Tôi muốn được bình an.” Nhưng cả hai đều giống nhau, một người muốn thoát khỏi căng thẳng và người kia muốn bình an. Hầu hết những người đến với thiền đều thuộc hai nhóm này. Rất hiếm người đến để nhận ra Thượng đế, hoặc giải thoát, hoặc mục tiêu nào đó cao cả hơn, rất hiếm, có thể là một trong hàng triệu người. Nhưng Babuji Maharaj, nếu tôi có thể trích dẫn Ngài một lần nữa, Ngài thường nói, “Thực ra mọi người đến với thiền Sahaj Marg vì lý do gì không quan trọng. Nhiệm vụ của tôi với vai trò người dẫn dắt là dạy họ, nói với họ, định hướng cho họ để tự đáy lòng mình họ biết rằng, “Sự căng thẳng của tôi đã biến mất, bây giờ bước tiếp theo là gì? Tôi đã có bình an, bước tiếp theo là gì? Tôi đã trải nghiệm samadhi, bước tiếp theo là gì?” Mục tiêu của chúng ta liên tục thay đổi. Mục đích sống liên tục thay đổi khi chúng ta tiến bộ về tâm linh. Con đường là vô tận, mục tiêu là vô tận. Vì vậy, vào bất kỳ thời điểm nào tôi cũng không thể nói rằng, “Tôi hài lòng với hiện tại.” Tất nhiên, bạn sẽ hài lòng. Bạn sẽ không buồn. Nhưng sự khao khát bên trong vẫn còn đó, “Ồ, tôi vẫn có thể làm tốt hơn. Tôi vẫn có thể tiến lên. Tôi vẫn có thể cải thiện bản thân mình.” Mục tiêu cứ lùi dần. Mục đích sống mở ra khi sự hiểu biết bên trong chúng ta ngày càng phát triển. Và đó là nhận thức rằng, “Mức độ hiện tại là chưa đủ. Tôi cần phải chuyển sang cấp độ tiếp theo.”
Daaji