29 tháng 6, 2022

Thức tỉnh với sự thật

Thế giới hão huyền mà chúng ta sống, trong tiếng Phạn chúng ta gọi là maya (ảo tưởng). Và để thoát ra khỏi ảo tưởng này, chúng ta phải giống như con nhện.

Sáng sớm nay ta đã nghĩ về con nhện giăng tơ dệt nên cái mạng nhện đẹp đẽ. Nếu con nhìn thấy cái mạng nhện vào buổi sớm mùa đông ở phía hướng mặt trời mọc, con sẽ thấy được vẻ đẹp của nó. Mạng nhện được dệt từ những sợi tơ tuyệt đẹp, cái bẫy cho mọi thứ trong cuộc sống, nhưng từ cái mạng đó con nhện có thể thoát ra. Nhện không bị mắc kẹt trong cái mạng của nó. Nhưng chúng ta bị mắc kẹt trong cái mạng của chính mình. Chúng ta dệt nên cái mạng ảo tưởng, cái mạng ham muốn, cái mạng tham vọng và trong những bước nhỏ của những gì chúng ta gọi là sự thăng tiến trong thế giới, cho dù là tiền bạc, quyền lực hay địa vị, chúng ta thoả mãn, chúng ta nghĩ rằng chúng ta là chủ nhân của trái đất này. Và bởi sự quyến luyến, chúng ta bị đày xuống trái đất hết lần này đến lần khác cho đến khi vòng luân hồi đứt gãy.

Những bhandara [lễ kỷ niệm sinh nhật Master, cuộc hạnh ngộ tâm linh] phải đánh thức chúng ta về thực trạng rằng chúng ta đang sống trong một thế giới ảo, không có thực, đầy những lời hứa hão huyền, cám dỗ, cạm bẫy. Và để thoát ra khỏi nó, chúng ta được trao cho phương pháp, chúng ta được trao cho sự chỉ dẫn. Và trong những buổi thiền, con mất hút; và đột nhiên con tỉnh giấc, khi có tiếng, "Kết thúc thiền", và thường thì, nếu con đã lặn đủ sâu, con sẽ hoang mang không biết mình đang ở đâu. Trong một vài khoảnh khắc, con không biết mình đang ở đâu, con là gì và tại sao con lại ở đây. Ta hy vọng tất cả các con đều trải qua những trạng thái này của hiện hữu, nó cho chúng ta thấy rằng trạng thái tối hậu không ở đâu cả, không phải lúc này, không phải ở đây. Vậy thì ở đâu? Nó ở trong một thế giới phi thời, phi xứ, phi kiến thức. Trên thực tế, đó là xứ thần tiên mà Babuji Maharaj gọi là Cõi Sáng.
Chariji Maharaj - Tiruppur, Ấn Độ, 25/7/2009
*****
You see what an illusory world we live in, what in Sanskrit we call maya (illusion). And to get out of this illusion we must be like a spider. I was thinking early this morning of a spider which weaves a web, beautiful web. If you see a spider’s web on a winter morning with the sun rising behind it, you see its beauty. They are wonderful strands which are traps for everything in life, but from which the spider can escape. It is not caught in its own web. But we are caught in our own web. We weave webs of fancies, webs of desires, webs of ambition, and in these small steps of what we call advancement in this world, whether it be for money or power or position, we are satisfied, we think we are masters of this earth. And because of our attachment, we are doomed to come again and again until this is broken.
These bhandaras [spiritual gatherings] should most of all awaken us to the reality of the situation that we are living in an illusory, unreal world, full of false promises, temptations, traps. And to escape out of this, some sort of teaching is offered, some sort of instruction is given. And in these sessions of meditation that we participate in, we lose ourselves; and suddenly you wake up, when we say, “That’s all,” and often, if you have gone deep enough, you are bewildered as to where you are. You don’t know for some moments where you are, what you are, and why you are here. I hope you all experience such states of being, which show us that the ultimate condition is one of nowhere, not now, not here. Then where? It is in such a condition that we are in a world where there is no time, there is no place, there is no knowledge. In fact that is the divine realm of which Babuji Maharaj calls the Brighter World.