Sự nghi ngờ là thuốc độc tâm hồn. Thẩm định là cần thiết và được phép. Thẩm định nằm trong bản chất của sự việc; nhưng sự nghi ngờ có nghĩa là - là nó hay không phải là nó?
Có một số điều không được phép nghi ngờ, chẳng hạn như sự tồn tại của Thượng đế. Và Babuji đã cung cấp đủ cho abhyasi và những abhyasi tiềm năng khi ngài nói, hãy thẩm định hệ thống, thẩm định vị thầy tương lai của bạn, và khi bạn thỏa mãn rằng mình đã tìm được đúng thầy thì hãy lấy dây thép buộc chặt bạn vào ông ấy để bạn không thể ngu ngốc cắt đứt sợi dây liên kết với ông ấy.
Chúng ta được trao cho thời gian để đánh giá, trong khả năng chúng ta có thể. Con người không thể đánh giá Thượng đế. Con người thậm chí không biết làm thế nào để đánh giá bản thân mình; do đó ngụy biện rằng người khác nghĩ anh ta tốt bụng, anh ta biết yêu thương, anh ta hào phóng, anh ta thân mật, anh ta không có định kiến, anh ta không ghét ai, vân vân... Tất cả những lời ngụy biện này là để ngăn chúng ta khỏi sự cực đoan của việc tự hủy hoại bản thân mình, bởi vì trong thế giới ngày nay, nếu chúng ta phải đối diện với chính mình và biết sự thật về bản thân mình, tôi dám chắc sẽ rất ít người sẵn sàng tiếp tục sống. Đó là sự thối nát trong thế giới này của cơ thể, tâm trí, tâm hồn, của mọi thứ khác. Và có lẽ vì việc biết mình là quá khó mà có nhà tiên tri đã nói, "Hãy biết mình."
Nhưng Babuji Maharaj, với tình yêu cao cả của ngài dành cho chúng ta, với sự bác ái của ngài, với lòng trắc ẩn của ngài, với sự nhân hậu của ngài, hiểu rằng nếu biết mình, sẽ chỉ dẫn chúng ta đến sự tự hủy hoại mình. Vì vậy, ngài nói rằng việc biết mình chẳng ích gì, bởi vì ngay cả khi biết mình, bạn cũng không thể tu sửa mình. Bạn không có khả năng làm điều đó. Nếu bạn có khả năng đó, bạn đã làm nó từ lâu. Trước hết, bạn sẽ không trở thành con người như bạn đang là. Đã trở thành bạn sẽ phải tu sửa bởi không ai muốn mình mãi là con người hiện tại.
Tôi không nói đến người nghèo không muốn mãi nghèo, người ốm không muốn mãi bị bệnh, người dốt nát không muốn mãi dốt nát. Tôi đang nói về tính toàn thể của sự tồn tại - “Tôi không muốn là con người như tôi đang là”. Bởi vậy, Babuji nói, bạn không thể biết mình cũng như không thể tu sửa mình. Bạn không thể là người dẫn đường của chính mình. Vậy hãy quên mình và nhớ Ngài, người là sự nương tựa duy nhất của bạn, là nguồn lực duy nhất của bạn, là người duy nhất yêu bạn đến mức hoàn toàn, đến mức sẽ chấp nhận bạn như bạn đang là và khiến cho bạn trở thành cái mà ngài muốn bạn trở thành. Do đó, vị thầy xuất hiện.
Chariji Maharaj
*****
Take One Step in His Direction
16 November 2009, Bhubaneshwar, India
Shanka is a poison of the soul. Inquiry (i-n-q-u-i-r-y) is a permissible necessity. Inquire into the nature of things; but doubt means — is it or is it not? There are some things about which doubt is not permitted, such as existence of God. And Babuji has made ample provision for abhyasis or prospective abhyasis when he says, examine the system, examine your future guru, and only when you are satisfied that you have found the right one, tie yourself to him with bonds of steel so that you cannot foolishly cut away again from him.
We are given time to judge, to the capacity that we are able to judge. Human beings cannot judge God. Human beings even do not know how to judge themselves; therefore this fallacy that every human being thinks he is kind, he is loving, he is generous, he is social, he has no prejudices, he does not hate anybody, et cetera, et cetera, et cetera. All these fallacies are there to prevent ourselves from the extreme of self-destruction, because in today’s world were we to face ourselves and to know the truth about ourselves, I dare say few would be willing to continue to live here. Such is the corruption in this world of body, mind, soul, of everything else, you see. And it is perhaps because of this immense difficulty of knowing yourself, that one oracle said, “Know thyself.”
But Babuji Maharaj, in his great love for us, in his charity, in his compassion, in his merciful attitude, understood, you see, that were we to know ourselves, it would only lead to self-destruction. So he said it is no use knowing yourself, because even if you know yourself, you cannot correct yourself. You don’t have the ability to do it. If you had it, you would have done it long ago. First of all, you would not have become. Having become you would have corrected it. Nobody wants to remain what he is.
I am not talking of the poor not wanting to be poor, the sick not wanting to continue to be sick, the ignorant not wanting to continue to be ignorant. I am talking of a totality of existence — “I don’t want to be what I am.” So Babuji said, you can neither know yourself nor can you correct yourself. You cannot be your own guide. So forget yourself and remember Him, who is your only recourse, who is your only resource, who is the only one who loves you to such an extent, totally, that he will accept you as you are, and make of you what he wants you to become. Therefore the guru comes into the picture.