17 tháng 3, 2022

Hành trình tâm linh của người quản lý thiền viện Kanha

Tôi là Đại úy Vineet Singh Ranawat, một cựu thuyền trưởng. Tôi đã ở trong Hải quân Marchant và làm việc trên tàu khoảng 12 năm với tư cách là Thuyền trưởng của hạm đội Na Uy. Và 10 năm trở lại đây, tôi làm tình nguyện viên cho một tổ chức tuyệt vời mang tên Heartfulness. Tôi hiện là người quản lý Thiền viện Kanha, và tôi đã làm việc với nhiều vai trò khác nhau trong suốt hành trình tình nguyện viên của mình phụng sự Hiệp hội. Sự học của tôi vẫn tiếp tục.
Đầu tiên là, chúng ta luôn làm việc bằng cái đầu. Và giống như bất kỳ ai, tôi cũng không phải là một ngoại lệ. Tôi vẫn làm việc bằng cái đầu chứ không phải là không. Tôi vẫn sử dụng nó như một công cụ, theo một cách tốt hơn nhiều. Nhưng nhìn chung, chúng ta làm việc bằng cái đầu bởi vì cái đầu được đào tạo để làm việc trong thế giới vật chất. Nhưng ngày bạn bắt đầu kết nối với tự ngã sâu hơn của mình thì trái tim mới biểu lộ. Trái tim có rung động mạnh hơn cái đầu rất nhiều. Và ngay cả nghĩ, tôi nói bằng kinh nghiệm của mình, bởi vì, ở đâu đó, điều gì đó đang diễn ra, được tâm trí tiếp nhận và một hành động được thực hiện. Tôi học cách cảm nhận ngày càng nhiều hơn khi chúng tôi tham gia Heartfulness và bắt đầu luyện tập chuyên cần, cái đầu được sử dụng rất ít. Cái đầu luôn phỏng đoán, phán xét, nhưng trái tim thì không. Trái tim nói, "Mọi thứ đều ở đây." Vì vậy, tôi cảm thấy một sự thay đổi lớn khi làm việc bằng trái tim và tinh thần của trái tim.
Trên thực tế, tôi có thể nói rằng tôi sẽ rất biết ơn Chúa tể nếu tôi đến với Heartfulness sớm hơn, bởi vì tôi đã bắt đầu rất muộn, có lẽ là khi tôi gần 38 hoặc 40 tuổi. Bây giờ tôi đang ở tuổi 58. Và, dĩ nhiên, tôi không cảm thấy mình già chút nào, bởi vì bên trong tôi có rất nhiều năng lượng Thần thánh; bởi vì vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Nhưng tôi có thể nói rằng những gì tôi là ngày hôm nay - sự đĩnh đạc, lòng trắc ẩn, lòng vị tha, tình yêu dành cho tất cả - những thứ này trước kia tôi không có. Bởi vì khi còn trẻ, chúng ta có những hoài bão của mình. Tôi cũng không phải là một ngoại lệ. Chúng ta muốn có một ngôi nhà đẹp hơn, chúng ta muốn có một chiếc xe hơi tốt hơn, chúng ta muốn có một gia đình sung túc, cuộc sống tiện nghi hơn, điều đó là bình thường với bất kỳ ai. Nhưng ở gốc rễ, nếu các giá trị đến từ trường học, từ cha mẹ, được thêm yếu tố tâm linh thì sẽ trổ hoa Bản thể. Theo hiểu biết của tôi, Bản thể đó là cái toàn thể.
Như với các con tôi, khi nhìn chúng, tôi thấy chúng hoàn thiện hơn. Chúng không đưa ra những quyết định vội vàng, giống như chúng tôi đã làm trước đây. Chúng không sa vào con đường mà "Xã hội không cho phép". Chúng tôi đã dễ dãi với những khuyết điểm của bản thân. Bạn có thể tưởng tượng, chúng tôi đã học chật vật để đến được ngày hôm nay. Nhưng với bọn trẻ, tôi thấy sự học của chúng dễ dàng hơn nhiều. Khi tôi nhìn vào ví dụ của tôi và của chúng, tôi thấy rằng bạn càng bắt đầu sớm, bạn càng đưa ra những quyết định khôn ngoan hơn, bạn có những lựa chọn, nhưng bạn luôn có khuynh hướng chọn cái đúng khi bạn phải lựa chọn.
Vậy thì một người còn mong đợi điều gì hơn thế? Và bọn trẻ cũng học được cách quan hệ tốt hơn với mọi người, với bạn đời, với đối tác. Tôi thấy chúng vui vẻ hơn, thân thiện hơn, yêu đời hơn rất nhiều. Không phải là chúng nhìn như một vị thánh. Thánh nhân rốt cuộc là gì? Một người với những giá trị. Nhưng ngày nay, mang theo những giá trị đó để hòa nhập vào xã hội, hòa hợp với mọi người, khi mỗi người làm được như thế, thế giới này sẽ tươi đẹp biết bao! Tôi thực sự phải nói rằng đó là Utopia, ước mơ của tôi khi còn nhỏ.

A Captain's spiritual journey

I am Captain Vineet Singh Ranawat. I am an ex-Master mariner. I was in Marchant Navy. I sailed about twelve about  years as a Captain in Norwegian fleet. And since the last ten years, I have been working as a volunteer with this great organization called Heartfulness. I am an Ashram manager here presently, and I have worked in various capacities during the journey as a volunteer to serve the organization. It is on-going learning.

The first was, we always operate with the mind. And like anybody, I was no different. I still operate, it is not that I do not have it. I still use it, in a much better way, as an instrument. But otherwise, generally, it is the mind that we operate with because that is trained to work in the material world. But the day you start connecting with your deeper self, it is the heart which manifests now. It has much more powerful vibrations. And even thinking, I would say with my experience, because, somewhere, something is going on, which is received by the mind and an action is done. So I am learning to feel more and more, that as we went into Heartfulness and started the practice sincerely, the usage of mind because very less. The mind always diagnoses, it judges, but the heart does not judge. It says, "Everything is there." So I feel the major transformation was to operate with the heart and the spirit of the heart. 

Yes. In fact, I would say that I would have been grateful to Lord if I had come earlier, because I started much later, probably when I was nearly thirty eight or forty years of age. I am running fifty eight now. And, of course, I do not feel old at all, because there is so much Divine energy which is in; because there is still lots to do. But I would say that what I am today - the poise I carry, the compassion, the forgiveness, the love for all - this was not there. Because as youth, we have our challenges. I was no different. We wanted to have a better house, we wanted to have a better car, we wanted to have a good family, more luxuries, which is fine with anyone. But at the root, the values came from my school, my parents, but what spiritual component, if it has added to that, it blossoms the Being. Then that Being is whole, in my understanding.

Like, for my children, when I look at them, I find them more complete. They do not take decisions, hasty decisions, like we would have done. They are not going into a direction which we would say, "The society does not permit". We were easy with all our weaknesses. So you can imagine, we learned the hard way to come to this stage. But for them, I find it much easier. So when I look at this example of me and them, I feel the earlier you start, the wiser decisions you make, the choices you have, but you always tend to choose the right, when you have a choice. 

So, what more would one expect? And also they learn to have better relations with people, with their spouse, with their partners. I see them much more jovial, much more friendly, much more loving. It is not that they are looking at being a saint. What is a saint finally? A man with values. But right now, to be in the society, to be among people and yet carry those values, when each one does it, how beautiful this world would be! I would really say that it would be an Utopia, which was my vision as a child.