Khởi đầu tốt giống như câu ngạn ngữ Anh cổ, "Khởi đầu tốt là đã hoàn thành một nửa." Nếu không bắt đầu một ngày đúng cách, chúng ta không thể kết thúc nó đúng cách. Đây là công phu (Sadhana), không phải là duy trì nó như thế nào mà là bắt đầu nó như thế nào.
Và, thật đáng tiếc, vì có ngày và đêm, mỗi ngày đều trở thành một khởi đầu mới. Vì vậy, ngay cả một người bắt đầu tốt vào ngày hôm nay cũng không thể bắt kịp vào sáng hôm sau. Nếu bạn bỏ lỡ một ngày thì bạn sẽ bỏ lỡ, bạn không biết, bao nhiêu ngày! Tôi biết từ kinh nghiệm cá nhân của mình rằng nếu tôi không đi bộ hàng ngày thì tôi không thể đi bộ. Tôi bỏ lỡ một ngày, rồi ngày hôm sau tôi có khuynh hướng lười biếng một chút - "Tôi đã bỏ lỡ ngày hôm qua, còn hôm nay thì sao? Không vấn đề gì, 2 ngày. Từ ngày mai tôi sẽ đi bộ nhiều hơn một chút trong vòng một tuần. Tôi sẽ bù đắp lại."
Tôi nghĩ rằng tôi phải chỉ ra một khả năng trong thiên nhiên, rằng không bao giờ có bất cứ thứ gì để bù đắp. Một người có thể không ngủ hoàn toàn trong 16 đêm, nhưng sau đó ngủ một đêm là đủ. Nhưng điều này không áp dụng được trong tâm linh. Trong tâm linh, chúng ta phải luyện tập hàng ngày. Nếu bỏ lỡ một ngày thì bạn không thể bù đắp lại. Vì trong tâm linh không có tác dụng cộng dồn. Tâm linh là chuyển từ trạng thái này sang trạng thái khác, và nếu tôi bị mắc kẹt ở một trạng thái, tôi mất thời gian, và thời gian trôi qua là trôi qua vĩnh viễn. Chúng ta không thể lấy lại thời gian và nói, "Chà, hôm nay tôi sẽ chạy trong tâm linh." Không có chạy, không có ngủ, không có đi bộ để được bù đắp. Trong tâm linh điều đó là không thể. Ai là người đưa bạn đi quá nhanh như thế? Vì vậy, nếu bạn nhạy bén và bắt đầu từ đó, thì bạn sẽ hiểu rằng thời gian đã mất là mất vĩnh viễn.
Chariji Maharaj
*****
IMPORTANCE OF DAILY SADHANA
The problem of the good beginning is like the old English proverb, "Well begun is half done." Unless we are able to start the day in the right way, we cannot end it in the right way. So this is the problem of sadhana, not how to continue it but how to begin it. And, unfortunately because there are days and nights, every day becomes a new beginning. So the man who even begins well on one day is not able to catch up the next morning. If you miss one day then you are going to miss, you do not know, how many days! I know from personal experience that unless I walk everyday, I cannot walk. I miss one day, then next day I am inclined to be a little lazy - "I have already missed yesterday, what about today? Doesn't matter, two days. Tomorrow onwards I will walk a little more for a week. I will make up."
I think I must point out one possibility in nature, that there is never anything to make up. A man may not sleep for sixteen nights or days altogether, yet one night's sleep is enough. But this does not apply in spirituality. In spirituality we have to do everyday. If you miss one day, you cannot make up for it again. Because in spirituality there is no cumulative effect. It is moving on from one state to another state, and if I get stuck at one state, I lose time, and time gone is gone forever. We cannot recall the time and say, "Well, today I will run in spirituality." There is no running, there is no sleeping, there is no walking to be made up. Here that is not possible. Who is to take you too fast? So, if you are sensible and you proceed from there, the time lost is forever lost.