Mọi vị thánh đều đã sử dụng từ 'ánh sáng' và tôi cũng không tránh khỏi việc đó vì đó là cách diễn đạt tốt nhất cho Thực Tại (Reality). Nhưng điều đó tạo ra một sự phức tạp nào đó, bởi vì, khi nói về ánh sáng, ý tưởng về độ sáng trở nên nổi bật và chúng ta bắt đầu coi nó như sự lấp lánh. Ánh sáng thực không mang ý tưởng như vậy. Dưới hệ thống của chúng ta, abhyasi chắc chắn đôi khi nhìn thấy ánh sáng. Nhưng ánh sáng lấp lánh chỉ xuất hiện lúc ban đầu, khi vật chất tiếp xúc với năng lượng. Nói cách khác, nó chỉ là manh mối cho thấy năng lượng đã bắt đầu hoạt động. Ánh sáng thực có màu bình minh hay sự phản chiếu mờ nhạt của vô sắc. Mặc dù ánh sáng không phải là sự dịch chính xác của ánh sáng thực (bởi vì thực sự ánh sáng là một thứ nặng hơn nhiều so với những gì thực tế ánh sáng thực là), nó được diễn đạt đơn thuần vì mục đích hiểu biết.
Nếu abhyasi bắt đầu cảm thấy bản thân nhẹ nhàng hơn mỗi ngày, điều đó có nghĩa là anh ta đang tiến bộ, bởi vì trong trường hợp đó anh ta đang đi vào trú xứ của Thượng Đế. Sự nhẹ nhàng có nghĩa là mất đi sức nặng của tư tưởng. Vì vậy, Ánh Sáng thực chỉ đề cập đến thực thể thực, hay nói đúng hơn là thực thể phi thực thể.
Babuji Maharaj
*****
MEDITATION
The method of meditation on the heart is to think of Godly light within it. When you begin meditating in this way please think only that Godly light within is attracting you. Do not mind if extraneous ideas haunt you during meditation. Let them come but go on with your own work. Treat your thoughts and ideas as uninvited guests. If even then they trouble you think they are Master's, not yours. This process of meditation is very effective, and can never fail in bringing about the desired result. Sit in an easy posture for an hour in the morning in quite a natural way. You should only meditate. You should not struggle with your ideas which generally come during meditation. Concentration is the automatic and natural result of meditation. Those who insist on concentration in place of meditation, and force their mind to it, generally meet with failure.
Every saint has used the word 'light' and I too cannot avoid it because that is the best expression for Reality. But that creates some complications, because, when we talk of light the idea of luminosity becomes prominent and we begin to take it as glittering. The real light carries with it no such idea. Under our system, the abhyasi, no doubt, sometimes sees light. But the glittering light appears only in the beginning, when matter comes into contact with energy. In other words it is only a clue that energy has begun to work. The real light has the dawn colour or a faint reflection of colourlessness. Although light is not the exact translation of the thing (because light is really far more heavy a thing than what that actually is) it has been expressed so merely for the sake of understanding. If the abhyasi begins to feel himself lighter and lighter, it means he is progressing, because in that case he is going into the state that God is in. Light means the loss of the weight of one's own thoughts. Thus the real Light refers only to the real substance, or more appropriately, substanceless substance.