KAMLESH D. PATEL khám phá bản chất của sự tương hợp, và điều này ảnh hưởng như thế nào đến số phận của chúng ta trong các mối quan hệ, vào thời điểm thụ thai và lúc lâm chung, và trong suốt quá trình tiến hóa cá nhân.
Sự tương hợp là một khái niệm cực kỳ tinh vi. Nó luôn luôn là về mối quan hệ giữa hai hoặc nhiều chủ thể. Đó là về sự tương đồng hoặc khác nhau trong các kiểu rung động giữa hai chủ thể. Ví dụ, khi hai nhạc cụ hòa nhịp với nhau thì âm nhạc hài hòa. Khi chúng lạc nhịp, thật tệ khi nghe bản nhạc đó.
Khi hai chủ thể hòa
hợp, khi chúng cộng hưởng cùng tần số thì có sự đồng điệu và tương
đồng. Cảm giác thống nhất này là sự tương hợp. Nó xảy
ra trong mọi khía cạnh của cuộc sống từ các khía cạnh vật lý
cơ bản nhất, như thực phẩm chúng ta ăn, cho đến cảm giác thoải
mái hoặc khó chịu vi tế hơn. Ví dụ, khi bạn đang dùng một loại thuốc, nếu vô
tình bạn ăn phải thứ gì đó không hợp với loại thuốc đó, thì sẽ xảy ra
xung đột. Có một cuộc chiến bên trong và kết quả là bạn phải chịu đựng.
Sự tương hợp cũng
là một khía cạnh rất quan trọng của mối quan hệ con người. Đối với tất
cả chúng ta, câu hỏi là làm thế nào để điều chỉnh và hòa hợp với
vợ hoặc chồng mình. Tương tự như vậy, khi con cái lớn lên, khuynh hướng và thói quen cụ thể của chúng biểu hiện và tất cả chúng ta
phải làm quen với nhau một lần nữa. Có lẽ phải mất 25 năm hoặc hơn. Trong
gia đình, chúng ta cho phép sự lộn xộn chiếm ưu thế và sự tan vỡ của các
mối quan hệ, hoặc chúng ta điều chỉnh bản thân theo thời gian cho phù hợp với
đặc tính của gia đình hoặc tần số rung động, vui vẻ điều chỉnh lẫn
nhau. Nó thực sự là quyết định của chúng ta. Nó giống như các nhạc sĩ
hòa điệu để chơi một bản giao hưởng tuyệt vời.
Với đối tác tại nơi làm
việc, trường học hoặc trường đại học, dù bạn ở đâu, đều có đủ loại mức độ rung động.
Bạn có thể cố gắng tương tác với mức độ này và mức độ kia, và nhiều
thứ có thể không tương hợp. Khi đó, câu hỏi đặt ra là, làm
thế nào để tôi khiến cho tất cả các mức độ rung động phù hợp với mức
độ rung động của mình?
Chúng ta cũng có
thể khám phá cùng khái niệm tương hợp này một cách sâu sắc hơn, bắt
đầu với việc chúng ta tạo ra số phận của mình như thế nào thông
qua quá trình thụ thai và chết.
MỨC ĐỘ RUNG ĐỘNG VÀO LÚC LÂM CHUNG
Trong bất cứ cuộc đời cụ
thể nào, chúng ta tạo ra số phận của chính mình. Chúng ta đưa ra lựa
chọn ảnh hưởng đến tương lai của mình, chúng ta cảm thấy tội lỗi bởi vì những
điều nên và không nên nói và làm, ôm giữ những điều này và củng cố cảm
giác tội lỗi: "Giá như tôi làm hòa với cha mình trước khi ông qua đời," "Giá như tôi dành nhiều thời gian
hơn cho các con khi chúng còn nhỏ", v.v.
Tạo ra số phận đó
trong cuộc đời này, vào lúc lâm chung, chúng ta đến đích tương ứng, một cõi giới nhất định. Có vô hạn cõi giới. Nơi chúng ta đến được quyết
định bởi mật độ bao quanh linh hồn, mức độ rung động của linh hồn cá nhân.
Theo mức độ rung động đó, linh hồn tìm thấy mức độ rung động tương ứng của
nó trong các cõi giới khác mà chúng ta gọi là ‘thế giới khác’ hay
‘thế giới bên kia’.
Mức độ rung động của linh
hồn và mức độ rung động của cõi giới khớp nhau như ổ khóa và chìa
khóa. Đó là quá trình tự nhiên. Linh hồn sẽ tìm thấy mức độ rung động
và cõi giới tương ứng của chính nó. Nó phù hợp và ổn định ở đó. Vậy ai thực
sự quyết định số phận này?
Bây giờ, câu hỏi được đặt
ra: bạn có thể chuẩn bị bản thân ngay trước lúc lâm chung để lựa chọn
nơi linh hồn mình sẽ đến sau khi chết? Ví dụ, bạn có thể thanh
lọc bản thân hoàn toàn vào thời khắc đó, để mức độ rung động của bạn phù
hợp với cõi giới mong muốn không? Không, bạn không thể đạt được điều gì đó
vào giây phút cuối cùng.
Nếu bạn đọc sách chỉ một
ngày trước kỳ thi, bạn có thể thi đậu, nhưng nó không tốt bằng việc chuẩn
bị từ từ. Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, ngay cả khi bạn không học
một ngày trước khi thi cũng không có gì khác biệt, bởi vì bạn đã được trang bị kỹ. Kỳ
thi đột xuất có thể đến bất kỳ ngày nào. Cái chết có thể đến bất kỳ ngày
nào. Chúng ta đã được chuẩn bị chưa? Chúng ta đã được chuẩn bị để đối mặt với cõi
giới tiếp theo chưa? Vì vậy, chúng ta nên luôn luôn ở trong mức độ rung động
thuần khiết nhất hoặc tốt nhất, và đó là cảm giác yêu thương.
MỨC ĐỘ RUNG ĐỘNG VÀO THỜI ĐIỂM THỤ THAI
Bây giờ, sự bước vào thế giới vật lý của chúng ta, vào thời điểm thụ thai thì sao?
Trở lại năm 2000 hoặc 2001, tôi đến thăm Master của tôi - Master hệ thống Sahaj Marg của Raja Yoga. Tôi muốn Ngài làm sáng tỏ nhiều ý kiến đang tồn tại về tầm quan trọng của nơi thụ thai một đứa trẻ, nơi sinh cũng như giờ sinh của đứa trẻ, dựa trên điều đó chúng ta hình thành các biểu đồ chiêm tinh. Vì vậy, Ngài nhắc nhở chúng ta về câu chuyện sau:
Trong sử thi vĩ đại Mahabharata, Rishi Vyas thông thái được vua triệu hồi để làm một người cha thay thế, để thụ thai cho hai hoàng hậu của mình. Trong ngôn ngữ ngày nay, ông là một người hiến tặng tinh trùng, vì nhà vua không thể làm cha và đức vua muốn có một người kế vị cho vương quốc. Bạn có thể đã biết những gì xảy ra ở đó.
Nữ hoàng đầu tiên kinh hoàng khi phải ngủ với một Rishi nhếch nhác, xuất hiện sau nhiều năm thiền định mãnh liệt. Bà đồng ý làm điều đó, nhưng nhắm mắt kinh tởm để không phải nhìn ông. Kết quả là, đứa trẻ, Dhritrashtra, cha của Kauravas, bị mù bẩm sinh. Đó là một câu chuyện.
Khi nữ hoàng thứ hai nhìn ông ấy, bà tái mặt vì sợ hãi. Kết quả là, con trai bà, Pandu, sinh ra rất nhợt nhạt.
Bà mẹ thứ ba,
một người hầu phòng, cảm thấy vinh dự và nghĩ,
"Thật may mắn tối nay mình sẽ ngủ với Rishi
Vyas vĩ đại", là phương án dự phòng trong trường
hợp hai nữ hoàng không thể hạ sinh. Bà cảm thấy rất vinh
dự và hạnh phúc khi được lựa chọn và con trai của bà,
Vidura, chào đời khỏe mạnh, thông minh và thông thái nhất trong
số biết bao người.
Khi tôi hỏi Master,
"Nơi thụ thai có quan trọng không? Giờ sinh có quan trọng như nơi sinh
không?", Ngài nói, "Không điều gì trong số này là quan trọng."
Sau đó, Ngài nói, "Hãy suy nghĩ về điều đó."
Chúng ta nhận ra rằng khi
một đứa trẻ được thụ thai thì nó đã mang theo tất cả hành trang từ đời sống
trước của nó như samskara. Nó quan
trọng như thế nào khi các samskara
này được bộc lộ? Điều đó có nghĩa là giờ sinh không quan trọng. Gánh nặng samskara đã ở đó, linh hồn được hiện
thân và được sinh ra đã ở đó.
Câu chuyện trong
Mahabharata cho chúng ta biết thái độ của người phụ nữ tại thời điểm
thụ thai đã tạo ra mức độ rung động như thế nào để thu
hút linh hồn phù hợp với huyết thống của họ.
Một ý tưởng
tuyệt vời đã nảy ra từ cuộc thảo luận đó: không phải
thời gian hay địa điểm, mà quan trọng là thái độ của
cặp vợ chồng vào thời điểm thụ thai. Vào thời điểm
thụ thai, dựa trên mức độ rung động của cha mẹ, linh hồn với mức
rung động tương ứng sẽ tự nhập vào, cũng giống như lúc lâm chung mức độ rung động của chúng ta quyết định cõi giới tương ứng. Một
linh hồn sẽ đi vào trong tử cung có mức độ rung động
phù hợp. Không nơi nào có thể đóng một vai trò trong nó, không
thời gian nào có thể đóng một vai trò trong nó, mà chính
thái độ của cha mẹ sẽ tạo nên sự khác biệt. Vì vậy,
tất cả chúng ta đang quyết định số phận của gia đình mình
vào thời điểm đó.
Giống như giây phút lâm
chung, vào thời điểm thụ thai, bạn không thể tạo ra một
rung động tốt hay siêu tốt và nói, "Thượng đế, xin hãy
giúp con, con muốn có một Vivekananda trong gia đình mình." Nó sẽ không ở đó.
Sự chuẩn bị phải từ nhiều năm trước.
MỨC ĐỘ RUNG ĐỘNG
VÀ THIỀN
Giống như linh
hồn được đầu thai dựa trên mức độ rung động của cha mẹ vào thời điểm thụ thai, tương tự như vậy, khi chúng ta mời sự
Thiêng liêng vào trái tim trong thiền, như người đang yêu mời Người
Yêu dấu, chúng ta tạo ra một trạng thái tâm linh có thể được cảm thấy
ngay lập tức.
Nhưng hãy tưởng tượng nếu
bạn thiền trong tâm trạng muốn nhanh chóng kết thúc nó bởi vì bạn có áp
lực phải đến văn phòng hoặc trường học. Ngay cả nếu bạn muốn làm
điều đó một cách thú vị, bạn phải gấp rút. Loại trạng thái sáng tạo nào bạn
có thể xoay xở để nuôi dưỡng trong khi thiền vội vàng như
vậy?
Ít nhất hai nữ hoàng
trong Mahabharata có thể mang thai một đứa
trẻ mù và một đứa trẻ xanh xao. Bạn sẽ không
thể tạo ra bất kỳ trạng thái nào, bởi vì không thể hy vọng có sự hoài
thai của bất kỳ trạng thái nào khi bạn thiền nửa vời hoặc vội vàng.
Và đôi khi, một trạng thái tuyệt vời có thể được tạo ra khi bạn dành
thời gian và sự quan tâm, nhưng nếu bạn không cẩn thận nó có thể bị sa
sảy, như trong những ngày đầu của thai kỳ. Sự sa sẩy của trạng
thái tâm linh xảy ra khi bạn bất cẩn trong lối sống. Bạn thiền một cách
tuyệt vời, tạo ra một trạng thái sâu sắc bên trong, và sau đó bạn
cãi nhau với người bạn đời hoặc xem một bộ phim bạo lực hay tin tức trên ti
vi, và trạng thái sâu sắc của bạn biến mất.
Vì vậy, chúng ta phải rất
cẩn thận trong cách chúng ta tiến hành cuộc sống, bởi vì đó là số phận
của chúng ta.
*****
VIBRATION
COMPATIBILITY
KAMLESH
D. PATEL
explores the nature of compatibility, and how this affects our destiny in
relationships, at the time of conception and death, and during our own personal
evolutionnd during our own personal evolution.
Compatibility
is an extremely superfine concept. It is always about the relationship between
two or more subjects. It is about the similarity or difference in vibrational
patterns between two subjects. For example, when two musical instruments are in
tune with each other, the music is harmonious. When they are out of tune, it is
awful to listen to the music performed.
When
two subjects are in harmony, when they resonate at the same frequency, there is
harmony and similarity. This sort of togetherness is compatibility. It occurs
in all aspects of our lives from the most basic physical aspects, like the
foods we eat, to more subtle feelings of comfort or discomfort. For example,
when you are taking one medication, if by accident you take something that is
not compatible with that drug, there is a clash. There is a war inside and you
suffer as a result.
Compatibility
is also a very important aspect of human relationships. For all of us, the
question is how to adjust and be in tune with our spouses. Similarly, as
children grow up, their particular tendencies and habits manifest and again we
all have to get used to each other. It takes perhaps twenty-five years or more.
In families, we either allow entropy to take over and disintegration of the
relationships happens, or we fine-tune ourselves over time to the family’s
idiosyncrasies or vibrational frequency, happily adjusting to each other. It is
really up to us. It is just like musicians being in tune with each other to
play a beautiful symphony.
With
business partners in the workplace, or in a school or college, wherever you
are, there is an entire gamut of vibratory levels. You can try to interact with
this level and with that level, and many things can be incompatible per se. The question is then, how do I make all vibratory
levels match with my own?
We
can also explore this same concept of compatibility in a more profound way,
starting with how we create our own destiny through the processes of conception
and death.
THE
VIBRATORY LEVEL AT DEATH
During
any particular lifetime, we create our own destiny. We make choices that affect
our future, we feel guilty because of the things we should and should not have
said and done, holding onto these and strengthening our guilt: “If only I had
made peace with my father before he passed away,” “If only I had spent more
time with my children while they were young,” etc.
Having
created that destiny in this life, at the moment of death we reach our own
destination accordingly, going to a certain dimension. Perhaps there are
infinite dimensions. Where we go is determined by the density surrounding the
soul, the vibratory level of the individual soul. According to that vibratory
level, the soul finds its corresponding vibratory level in other dimensions we
call ‘the other world’ or ‘the world beyond’.
The
soul’s vibratory level and the dimension’s vibratory level match like lock and
key. That is the natural process. The soul will find its own corresponding
vibratory level and dimension accordingly. It fits well and it settles down
there. So who is actually deciding this destiny?
Now,
the question arises: can you prepare yourself just before the moment of death
so as to choose where your soul will go after death? For example, can you
completely purify yourself at that moment, so that your vibratory level is in
tune with the desired dimension? No, you cannot achieve something at the last moment.
If
you read a book just a day before the exam, you may pass, but it is not as good
as preparing slowly. With a thorough preparation, even if you do not study the
day before the exam it will make no difference, because you are well prepared.
Random exams can come any day. Death can come any day. Are we prepared? Are we
prepared to face the next dimension? So we should always remain in the purest
or finest vibratory level, and that is the feeling of love.
VIBRATORY
LEVEL AT CONCEPTION
Now
what about our entry into this physical world, at the time of conception?
Back
in 2000 or 2001, I was visiting my spiritual Master of the Sahaj Marg system of
Raja Yoga. I wanted him to clear up the many ideas that were current about the
importance of the place of conception of a baby, the place of birth and also
the time of delivery, based on which we form astrological charts. So he
reminded us of the following story:
In
the great epic, the Mahabharata, the wise Rishi Vyas was summoned by the king
to be a surrogate father, to impregnate his two queens. In today’s language, he
was a sperm donor, because the king could not father children and he wanted a
successor for his kingdom. You may already know what happened there.
The
first queen was horrified at having to mate with an unkempt rishi, who had come
after years of intense meditation. She agreed to do it, but with her eyes
closed in disgust so that she did not have to look at him. As a result, the
child, Dhritrashtra, the father of the Kauravas, was born blind. That is one
story.
When
the second queen looked at him, she turned pale with fear. As a result her son,
Pandu, was born very pale.
The
third mother, a chambermaid, who felt honoured and thought, “It is my fortune
that tonight I am going to mate with the great Rishi Vyas,” was an insurance
policy in case those two queens didn’t deliver. She felt so honoured and happy
to have been chosen that her son, Vidura, was born healthy, brilliant and the
wisest of the lot.
When
I asked my Master, “Is the place of conception important? Is the time of
delivery as important as the place?” he said, “None of this is important.” Then
he said, “Think over it.”
We
realised that once a child is conceived he has already brought in all the
baggage he carries from his own past lives as samskaras. How does it matter
afterwards when these samskaras unfold? That means the time of birth is not
very important. The load of samskaras is already there, and the soul that is
embodied and delivered is already there.
This
story from the Mahabharata tells us how the attitude of the women at the moment
of conception created the vibratory levels to attract the souls that would fit
with their parentage.
Such
a beautiful idea emerged from that discussion: it is not the time or place, but
the attitude of the couple at the moment of conception that matters. At the
moment of conception, based on the vibratory level of those two parents, the
soul with that corresponding vibratory level will embed itself, just as at the
moment of death our vibratory level decides the corresponding dimension. A soul
will descend into the womb that has the specific vibratory level that matches.
No place can play a part in it, no time can play a part in it, but the attitude
of those two parents will make all the difference. So we are all deciding the
destiny of our families at that time.
Like
the moment of death, at the moment of conception you cannot manufacture a fine
or superfine vibration and say, “Lord please help me, I want a Vivekananda in
my family.” It is not going to be there. The preparation has to be years ahead.
VIBRATORY
LEVEL AND MEDITATION
Just
as souls are incarnated based on the vibratory level of their parents at the
time of conception, likewise, when we invite Divinity into the heart in
meditation, as a lover inviting the Beloved, we create a spiritual condition
that can be felt right away.
But
imagine if you meditate wanting to quickly finish it off because you have
pressure to go to the office or to college. Even if you want to do it nicely,
you have to rush. What sort of creative condition can you manage to cultivate
even when you do meditate in such a rush?
At
least those two queens in the Mahabharata were able to conceive one blind child
and one pale child. You would not be able to create any condition, because no
conception of any condition can be hoped for when you meditate half-heartedly
or in a rush. And sometimes a great condition can be created when you do make
the time and take care, but if you are not careful it can be lost, like in the
early days of pregnancy. This abortion of a spiritual condition happens when
you are careless about your lifestyle. You have meditated beautifully, creating
a profound condition within, and then afterwards you argue with your spouse or
watch a violent movie or the news on the TV, and there goes your profound
condition.
So
we have to be very careful how we conduct our life, because that is what
destiny is all about.