Chúng
ta tạo thành samskara (dấu ấn) như thế nào? Bằng suy nghĩ lặp đi lặp lại,
dẫn đến hành động, trở thành thói quen, và chúng tạo dấu ấn lên tâm trí của chúng ta. Babuji đưa ra một ví dụ rất hay rằng có lẽ bạn đang đi dạo trong vườn và bị ấn tượng bởi hương thơm quyến rũ của hoa hồng, sau đó bạn đi tiếp.
Tuy nhiên, ngày hôm sau khi đi ngang qua đó, bạn trở nên cảnh giác với
hương thơm cuốn hút đó. Bạn tìm kiếm nó. Bạn nói, "A, nó thật tuyệt," và bạn rảo bước. Ngày thứ ba, bạn muốn đến gần và chạm vào nó. "Ồ, đóa hoa đẹp quá.” Ngày thứ tư, bạn ngắt nó và mang nó về nhà. Đây là cách chúng ta tạo thành
dấu ấn. Chúng ta không bằng lòng với một lần ngửi mùi thơm và,
"Mùi thơm thật tuyệt, Thượng đế thật vĩ đại!" Chúng ta muốn làm chủ nó.
Chúng ta muốn sở hữu nó. Khi đó, vấn đề nảy sinh.
Master từng kể lại câu chuyện rất hay về một vị thánh đang thiền bình yên trong một khu rừng. Ông ấy không có bất cứ vấn đề gì. Ông ấy an lạc và được dân làng gần đó kính nể. Ông ấy chỉ có một thứ để lo lắng là chiếc khố mà ông giặt và treo trên
cành cây hàng đêm. Nhưng ban đêm những con chuột nhắt bắt đầu gặm nó và chiếc khố ngày một nhỏ dần. Vì vậy, dân làng đề nghị, "Hãy để chúng
tôi biếu ngài một con mèo." Họ biếu ông ấy một con mèo để đuổi chuột. Nhưng để nuôi mèo, bạn phải cho nó uống sữa. Vì vậy, mỗi tối, ai đó
bắt đầu mang sữa đến cho mèo ăn. Họ cảm thấy mệt mỏi vì công việc này. Họ nói, "Làm sao chúng ta có thể đến đó mỗi tối và liều mạng trở về làng?" Vì thế, họ quyết
định biếu ông ấy một con bò. Bây giờ cần ai đó đến vắt sữa bò, nuôi mèo, đuổi chuột. Họ cử một người giúp việc đến vắt sữa bò. Ông ấy
đã phải lòng người giúp việc và bắt đầu một gia đình.
Một
điều nhỏ bé đã gây ra một phản ứng dây chuyền như thế! Ông ấy đã hoàn toàn
hạnh phúc, nhưng có một ham muốn nhỏ nhoi ở đó và nó đã thành công. Đó là lý do tại
sao chúng ta nói trong lời cầu nguyện, "Chúng con còn nô lệ bởi muốn ham, thứ cản bước con đường tiến
bộ.” Dù mong muốn đó có được thực hiện hay không, dù mong muốn đó có thể đạt được
hay không, chừng nào có một hạt giống trong tâm trí bạn thì nó sẽ chờ cơ hội để nảy mầm. Nó có thể bị chôn vùi trong 10 đời sống. Khi còn là một
cậu bé, bạn có thể đã muốn có một chiếc ô tô - một
chiếc ô tô nhỏ điều khiển từ xa. Khi lớn lên, dấu ấn đó vẫn còn ám ảnh bạn.
"Tôi phải có chiếc xe hơi loại này!" Bạn khốn khổ cho đến khi có được
nó.
Sahaj
Marg nói, "Bất cứ suy nghĩ nào, bất cứ hành động nào cũng tạo thành samskara." Nếu sự tồn tại của hôm nay là trải qua samskara quá khứ của tôi, thì sự tồn tại của tương lai được hình thành như thế nào? Tôi đang xóa bỏ mọi samskara trong cuộc đời này, vậy tôi tiếp tục tạo thành một tương lai như thế nào? Đó là bởi
vì ngay cả ở hiện tại, chúng ta vẫn tiếp tục tạo thành dấu ấn. Nhiều người
quên điều này. Họ chỉ nói, "Đây là samskara xấu của tôi, vì nó mà bây giờ tôi phải khổ." Nhưng trong khi đi qua tất cả samskara tốt và samskara xấu, nhiều samskara khác được giữ lại. Sau đó, chúng
ta trở nên phòng thủ, "Tôi đã không làm điều đó!" Nhưng bạn đã tạo ra các samskara đó cho nên bạn phải là thủ phạm. Bạn hẳn đã tham gia vào toàn bộ câu chuyện.
Trong
một lễ kỷ niệm sinh nhật Master, tôi
đã nói về truyền hình, về sự cuồng nhiệt của chúng ta đối với truyền hình.
Chúng ta tạo thành samskara của mình còn chưa đủ. Chúng ta xem phim
và bị cuốn hút. Chúng ta xem cảnh chém giết hoặc cảnh lãng mạn.
Điều gì xảy ra với trái tim của bạn vào lúc đó? Nó vẫn bình
yên, không bị ảnh hưởng ư? Bạn có can đảm đó không? Bạn đã tiêm vắc-xin phòng samskara chưa? Không có vắc-xin phòng samskara.
Vắc-xin phòng samskara duy nhất mà tôi biết là chìm vào tầng sâu nhất của tâm thức mà chúng ta có thể tiếp cận được, bằng cách kết nối với Master. Bất cứ sự kết nối nào với Master ở mức độ hời hợt sẽ là vô ích. Bạn dễ bị tổn thương vào lúc đó.
Vào ban ngày, bạn tạo thành samskara vẫn chưa đủ. Bây giờ, vào ban đêm, bạn sẽ tham gia một cuộc chạy ma-ra-tông hình thành samskara, có lẽ thậm chí còn nhiều
hơn những gì bạn tạo ra trong ngày. Bạn nỗ lực thêm nữa.
Mọi người ngày nay, có thể có một hoặc hai trường hợp ngoại lệ ở đây hoặc đâu đó, rất say mê nội dung khiêu dâm. Nó không có gì mới. Bạn có nghĩ rằng mình có thể miễn dịch hay miễn nhiễm với dấu ấn như thế? Trái lại, khi đã hoàn thành thanh lọc vào buổi tối, bạn tạo ra một khoảng trống lớn trong trái
tim, và khoảng trống này sẽ chứa đầy rác hàng đêm mà chúng ta thu nhận.
Bạn có thể không trực tiếp tham gia vào các hành vi đó, nhưng chắc chắn bạn sẽ
tạo thành samskara chết chóc và không có sự bảo vệ nào khỏi chúng, bởi
vì bạn đã mời chúng một cách tự nguyện, cố ý, tỉnh táo và hoàn toàn nhận thức được rằng nó không tốt đối với bạn. Nhưng bạn thích lạc thú. Ai có thể giúp bạn? Bạn
không phải là lừa hay ngựa vằn. Bạn biết rất rõ rằng có một con cá sấu ở dưới
nước. Tại sao bạn cứ 'nhấp chuột' vào nó hoài?
Thú vui thể xác sẽ làm diệt vong chúng ta. Theo Babuji Maharaj, nền văn minh ngày
nay sẽ bị diệt vong vì quá nhiều thú vui thể xác. Làm thế nào để kiềm chế nó?
Hãy thanh lọc bản thân. Nếu bạn không có mong muốn hay ý chí để thanh lọc bản thân, tôi không biết phải làm gì nữa. Nhưng bằng cách trở thành một abhyasi, là vẫn có hy vọng, bởi vì mỗi lần bạn thanh lọc và không lấp đầy trái tim mình bằng rác thì vẫn có hy vọng.
"Babuji đã đưa ra một ví dụ về bê tông mới đổ, không thể được sử
dụng cho đến khi nó cứng lại, cho đến khi nó ổn định hoàn toàn. Nếu bê tông vừa được đổ mà bạn bắt đầu dẫm chân lên nó ... "
Kamlesh D. Patel
Designing Destiny, Youth seminar, 12/2014
*****
FORMATION OF IMPRESSIONS
Kamlesh
D. Patel
Taken
from Designing Destiny - Youth seminar, November 2014
How do
we form samskaras? By repeated thoughts, leading to actions that become habits,
and they impress upon our mind. Babuji gives the very beautiful example that
perhaps you are walking in a garden and are impressed by the nice fragrance of
a rose, and then you continue on your way. However, the next day when you walk
past, you become alert to the beautiful fragrance there. You look for it. “Ah,
it’s beautify,” you say, and then you walk on. On the third day, you want to go
nearby and hold it. “Oh, it’s so beautiful.” On the fourth day, you pluck it
and take it home. This is how we form impressions. We are not happy with one
inhalation and, “It’s wonderful, God is great!” We want to own it. We want to
possess it. Then the problem starts.
Master
once narrated a beautiful story about a saint, who was peacefully meditating in
a jungle. He had no problems. He was blissful and well respected by the
villagers nearby. He had only one langoti to worry about, which he would
wash and hang on a tree branch at night. But these little mice started eating
it while it hung on the branch and his langoti was slowly becoming smaller and
smaller. So the villagers suggested, “Let’s get you a cat.” They got him a cat
to run after the mice. But to keep a cat, you have to give it milk all the
time. So somebody started bringing milk every evening to feed the cat. They got
tired of it. They said, “How can we come every evening and risk our lives
returning back to the village?” So they decided to get him a cow. Now somebody
needed to milk the cow, to feed the cat, to run after the mice. They sent a
maid to milk the cow. He fell in love with that maid and started a family.
What a
small thing triggered such a chain reaction! He had been perfectly happy, but
one little desire and there it went. That’s why we say in our prayer, “We are
yet but slaves of wishes putting bar to our advancement.” Whether that wish is
fulfilled or not, whether that wish is attainable or not, as long as it is
there as a seed in your mind, it will wait for its opportunity to germinate. It
may have been buried for ten births. As a small boy, you may have had a fancy
that you had to have a certain car – a little remote-control car. When you grow
up, that impression still haunts you. “I’ve got to have this sort of car!”
Until you get it, you are miserable.
Sahaj
Marg says, “Any thought, any act builds samskaras.” If today’s existence is
about going through my previous samskaras, how is tomorrow’s existence formed?
I am zeroing out all my samskaras in this life, so how is it that I continue to
form a future? It is because even in the present, we go on forming impressions.
Many people forget this. They only say, “These are my bad samskaras, because of
which I am now suffering.” But while going through all these good samskaras and
bad samskaras, many other samskaras are perpetuated. Then we become defensive.
“I didn’t do it!” Yet, you have formed the samskaras. So you must be the
culprit. You must have been involved in the whole saga.
In one
of the bhandara, I talked about TV, about our intense craze for TV. It’s
not enough that we have formed our own samskaras. We watch movies and we get
absorbed. We watch a murder scene or a romantic scene. What happens to your
heart at that times? Does it remain placid, unaffected? Have you got that
courage? Have you got that vaccination against samskaras? There is no
vaccination against samskaras.
The only
vaccination against samskaras that I know of is remaining absorbed in the
deepest level of our consciousness that we can access, by connecting with
Master. Any effects in connecting with Master from the superficial level will
be futile. You are vulnerable at that time.
It was
not enough that during the daytime you formed samskaras. Now, at night, you’ll
go on a marathon of samskara formation, perhaps even more than what you formed
during the day. You are now making an extra effort.
Everybody
today, with maybe one or two exceptions here and there, is so busy with
pornography. It is nothing new. Do you think you can immunize yourself or
remain immune to such impressions? Per contra, when you have done your cleaning
in the evening, you have created a mighty vacuum in your heart, and this vacuum
will be filled up with the nightly garbage that we collect. You may not be
involved directly in those acts but definitely you will form deadly samskaras
and there is no protection against them, because you have invited them
willingly, knowingly, consciously, and fully aware that it is not good for you.
And yet you indulge. Who can help you? You are no donkey or a zebra. You know
all too well that there is an alligator in the water. Why do you ‘click’ on it
all the time?
These
sensual titillations will doom us. According to Babuji Maharaj, the present-day
civilization will be doomed because of too much sensual titillations. How to
curb it? Purify yourself. If you don’t have the desire or the will to purify
yourself, I don’t know what to do. By becoming an abhyasi there is hope,
however, because every time you do some cleaning and don’t fill your heart up
with other garbage there is hope.
“Babuji
also gave the example of freshly-laid concrete, which cannot be used until it
has conjugated, until it has settled properly. If, the moment you pour
concrete, you start walking on it,…”