Hỏi: Là người khao khát tâm linh, chúng ta cũng đóng góp các sáng kiến xây dựng đất nước và phát triển xã hội hay chúng ta chỉ tập trung vào phát triển bản thân?
Kamlesh D. Patel: Giả sử bạn nghĩ đến việc thay đổi toàn bộ dân số của Delhi (giả sử bạn có khả năng đó) nhưng bản thân bạn không thay đổi, thì có lợi ích gì? "Hãy để tôi chăm lo cho vợ người khác", nhưng vợ của bạn đang vất vả ở nhà. Vì vậy, sự hào phóng phải bắt đầu từ nhà, với bản thân mình trước hết. Tôi phải trang bị cho mình trước khi tôi có thể giúp đỡ người khác. Tôi phải có một triệu đô la trước khi tôi có thể cho người khác một trăm nghìn đô la. Nếu tôi không có bất cứ thứ gì nhưng vẫn hy vọng có thể cho ai đó một triệu đô la thì đó là hành vi phô trương. Bạn sẽ phải cướp của ai đó để đưa cho người khác. Khi bạn không có bình yên, làm thế nào bạn có thể mang lại bình yên cho người khác?
Có những người tạo ra sự hỗn loạn ngay khi họ bước vào lớp. Cũng có những giáo sư như thế. Bạn ước rằng con người này sẽ không bao giờ quay lại một lần nữa. Đó là bầu không khí mà họ mang theo. Đó là những gì họ là. Có một số giáo viên nào đó mà bạn muốn trở thành. Có những người bạn nào đó mà bạn thích hội của họ vì những gì họ là.
Chúng ta
đang hướng tới sự hoàn hảo. Hoàn hảo về cái gì? Không phải ở vẻ bề ngoài hay nhiều người hâm mộ hoặc thứ gì đó khác. Mà là sự cân bằng hoàn hảo bên trong tôi, tính cách
hoàn mỹ bên trong tôi, cách cư xử của tôi.
Trước đây, khi Babuji Maharaj đến phương Tây hay khi người phương Tây đến với Babuji Maharaj, họ phải được hướng dẫn cách ngồi trước mặt Ngài bởi vì hầu hết họ sẽ duỗi chân như thế này, và nói, "Này Babuji!". Tuy nhiên, Ngài đã kiên nhẫn với họ và từ từ bắt đầu thay đổi họ. Nhưng nếu Babuji không có văn hóa cơ bản này, Ngài có lẽ đã nói: "Được rồi, mặc xác các người, trước tiên hãy học ngồi cho đúng cách."
Trước hết tôi phải trở nên hoàn hảo. Tôi phải là một người cân bằng bên trong. Nếu, ở mọi khía cạnh trong cuộc sống, ở từng khoảnh khắc, tôi mong đợi ngày càng nhiều và không hài lòng, thì tôi đang nghĩ đến bản thân mình nhiều hơn tôi là. Có sự không hài lòng bởi vì chúng ta cố gắng để độc quyền. Sự độc quyền sinh ra rất nhiều vấn đề: "Tôi muốn độc quyền phụng sự tổ quốc." Ai tín nhiệm bạn? Trước tiên hãy trở nên hoàn hảo và sau đó chúng ta sẽ thấy.
Tôi muốn giới thiệu tất cả các bạn đọc bức thư mà Babuji Maharaj viết về việc làm thế nào để mang lại hòa bình thế giới. Năm 1957, Ngài gửi bức thư này cho Liên Hiệp Quốc, nêu bật phương pháp mang lại không chỉ sự phát triển của quốc gia mà còn của toàn thế giới, thậm chí cả vũ trụ. Khi chúng ta tiến bộ, trạng thái cân bằng, trạng thái bên trong của chúng ta, vượt ra ngoài bốn bức tường này. Tác động của nó là trên quy mô ngân hà. Một lần, Babuji Maharaj nói với ai đó rằng dòng truyền thậm chí có thể lên mặt trăng, hay bất kỳ hành tinh nào, hoặc ngân hà nào.
Hầu hết các bạn sẽ thấy những gì tôi nói sau đây không liên quan đến câu hỏi của chúng ta, mà là cái gì đó nhân tiện. Công thức vận tốc ánh sáng là gì? Nếu quãng đường đi được trong thời gian bằng 0 bạn gọi vận tốc đó là gì? Đó là vận tốc vô hạn, phải không? Bây giờ, nếu công thức của Einstein định nghĩa năng lượng bằng khối lượng nhân với bình phương tốc độ ánh sáng, thì điều gì sẽ xảy ra với năng lượng đó nếu bạn thay vận tốc vô hạn vào phương trình? Tất cả chúng ta đều đã trải nghiệm nó - khoảnh khắc bạn nghĩ về dòng
truyền, nó đã ở đó. Năng lượng đến là vô hạn, vì vậy nguồn của năng lượng này phải là vô hạn. Hãy suy nghĩ thật nghiêm túc về điều này. Chúng ta cũng có thể chứng minh hiệu quả của Sahaj Marg theo cách khoa học.
Ít nhất, chúng ta không nên góp bất cứ điều gì tồi tệ hơn cho thế giới. Chúng ta cố gắng thanh lọc bầu không khí. Khi thanh lọc, chúng ta không chỉ thanh lọc vì lợi ích của mình, mà còn góp phần tạo nên sự hòa hợp trong căn nhà. Hầu hết các bậc cha mẹ có trải nghiệm rằng khi họ thức dậy sớm và hoàn thành thiền trước khi con cái họ thức dậy, bọn trẻ sẽ vui vẻ, tươi cười và không cáu kỉnh khi thức dậy. Ngày nào cha mẹ không thiền, ảnh hưởng là ngay lập tức. Bọn trẻ bị ảnh hưởng. Chúng không tươi cười mà chỉ tỉnh dậy và xa cách trong sự cáu kỉnh. Vì vậy, thiền của chúng ta có một tác động nhất định.
Có lần Master đã cho tôi một ví dụ về ảnh hưởng egregore của một nhà tù. Bầu không khí ở đó được tạo ra bởi egregore. Tương tự như vậy, egregore trong bệnh viện là do trạng thái tinh thần và ý thức của nhiều bệnh nhân, nên một loại rung động được tạo ra. Egregore đó có một bản chất khác. Hãy xem egregore của một nhà thờ, bầu không khí ở đó. Chúng ta cảm thấy tác động của sự ngoan đạo khi bước vào một đền thờ hay một thiền đường. Vì vậy, có thể tạo ra bầu không khí như thế nào tùy thuộc vào chúng ta.
Chúng ta không tự tạo ra nó, nhưng nó sẽ xảy ra mà không có suy nghĩ của chúng ta, không có sự tham gia có ý thức của chúng ta trong việc thay đổi cái bên ngoài. Nó chỉ tự động xảy ra. Hoa hồng đi đến đâu hương thơm đi theo đó. Dù tôi đi đâu, bất cứ thứ gì tôi mang theo đi cùng tôi. Nếu tôi ngu ngốc, sự ngu ngốc sẽ đi cùng tôi. Nếu tôi là một người hay pha trò, thói pha trò sẽ theo tôi và mọi người sẽ cười tôi: "Anh ấy là một người hay pha trò." Đôi khi, ngay cả trước khi một người bạn hay pha trò nhập cuộc, mọi người nói, "Ồ, anh ấy sắp đến kìa," và chúng ta bắt đầu cười. Vì vậy, đó là tác động của những đặc điểm nhất định mà chúng ta mang theo mình.
Kamlesh D. Patel
Designing Destiny, Youth seminar, 11/2014
*****
OUR
COLLECTIVE DESTINY- SOCIAL CHANGE
Q: As spiritual aspirants, do we also
contribute to nation building and social uplift initiatives or do we focus only
on self-development?
KDP: Suppose you think of changing the
entire population of Delhi (supposing you have that ability) but you don’t change, how good it is? “Let me look after somebody
else’s wife,” but your wife is struggling at home. So generosity must begin at
home, you see, with yourself first. I must equip myself before I can help
others. I’ve got to have a million dollars before I can give somebody else a
hundred thousand. If I don’t have anything but am still hoping to give somebody
a million dollars, it is a pompous act. You will have to rob someone to give to
someone else. When you don’t have peace of mind, how can you reflect that
condition to others?
There
are people who create a disturbance the moment they enter the classroom. There
are professors like that also. You wish that this guy would never come back
again. It is the atmosphere they carry. That is what they are. There are
certain teachers with whom you look forward to being. There are certain friends
whose association you like because of what they are.
We
are moving towards perfection. Perfection is what? Not in the outer look or
fancies or other stuff. It is the perfection in my inner balance, my inner
flawless character, my manners.
Earlier,
when Babuji Maharaj used to go to western countries or when Westerners came to
Babuji Maharaj, they had to be told how to sit in front of him because most of
them would stretch their legs like this, and say, “Hey Babuji!” like that. Yet
he put up with them and slowly started changing them. But if Babuji had not had
this basis culture, he would have said, “Okay, to hell with you guys, first
learn how to sit properly.”
I
must first become perfect. I must be a balanced person inside. If, at every
corner in life, at every moment, I am going to expect more and more and get
dissatisfied, then I am thinking myself to be more than I am. Most
dissatisfaction comes because we try to be exclusive. Exclusivity creates a lot
of problems: “I want to exclusively serve the nation.” Who appointed you? First
become perfect and then we shall see.
I
would recommend that all of you read a letter that Babuji Maharaj wrote how to
bring about world peace. In 1957, he addressed this letter to the United
Nations, highlighting the method for bringing about not just the uplift of the
country but of the entire world, the universe even. Our state of balance, our
condition inside, goes beyond these four walls as we progress. Its impact is
galactic is scale. Once, Babuji Maharaj told someone that this transmission can
even go to the moon or to any planet or galaxy.
Most
of you will understand that what I am going to say next has nothing to do with
our question, but is something by the way. What is the formula for the velocity
of light? If the distance is travelled in zero time what do you call that
velocity? It is infinite velocity, right? Now, if Einstein’s formula defines
energy as being equal to mass times the speed of light, squared, what happens
to that energy if you insert infinity into the equation? We have all
experienced it – the moment you think of transmission, it is there. The energy
that comes in infinite, so the source of this energy has to be infinite. Think
very seriously about this. We can also prove the efficacy of Sahaj Marg
scientifically.
We
shouldn’t contribute anything worse to the world, at least. We try to clear the
atmosphere. When we do cleaning, we are not only clean for our own sake, but we
are contributing to the harmony in the house.
Most
parents have the experience that when they wake up early and complete their
meditation before their children wake up, their children will be happy, smiling
and not cranky when the wake up. The day the parent skip meditation, the effect
is immediate. The children are affected. They don’t smile but just get up and
wall off in a tantrum. So our meditation has a definite impact.
Master
once gave me the example of the egregore effect of a jail. The atmosphere there
is created by egregore. Likewise, the egregore in a hospital is because of the
state of mind and consciousness of the many patients, so a sort of vibration is
created. That egregore is of difference nature. See the egregore of a church,
the atmosphere there. We feel a pious impact when we enter a temple or
meditation halls. So it is up to us how we can create that atmosphere.
We
are not going to create it ourselves, but it will happen without our thinking,
without our conscious participation in changing the outside. It just happens
automatically. Wherever the rose goes, the fragrance goes. Wherever I go,
whatever I carry goes with me. If I am foolish, my foolishness will go with me.
If I am a joker, my joking habit will follow me around and people will laugh at
me: “He is a joker.” Sometimes, even before a joker friend makes his entry, people
say, “Oh, so and so is coming,” and we start laughing. So that’s the impact of
certain traits what we carry with us.