5 tháng 6, 2017

Chúng ta tìm kiếm Thượng đế hay Thượng đế tìm kiếm chúng ta?

Qua nhiều thời đại, người ta đã viết rất nhiều về người tìm kiếm tâm linh - từ các tạp chí yoga và sách tự lực đến kinh điển tôn giáo, sách văn học uyên thâm từ các triết gia huyền thoại. Cuộc hành trình của người tìm kiếm được lập biểu đồ và giải thích rất chi tiết. 

Sự hướng dẫn từ nhiều nguồn có sẵn khác nhau dành cho những người tìm kiếm sự giác ngộ, hoặc đơn giản là một cách tốt hơn để sống cuộc đời của họ. Đôi khi, người tìm kiếm thực hiện hành trình dài, gian nan từ khắp mọi ngõ ngách trên thế giới để tìm kiếm sự hướng dẫn tâm linh và trí tuệ. Có những tổ chức cống hiến cho sự nghiệp giúp đỡ người tìm kiếm tâm linh, cung cấp nhiều thực hành và phương pháp tiếp cận để đạt được mục tiêu của cuộc sống. Tất cả chúng ta đều là người tìm kiếm chân lý tối hậu, đầu tư sức lực đáng kể vào việc học cách để tinh chỉnh quá trình tìm kiếm.

Điều gì xảy ra nếu tình thế được đảo ngược và Thượng đế hay Đấng Tối thượng, hoặc Cội nguồn thực sự đang tìm kiếm chúng ta?

Hãy hình dung trong giây lát rằng chúng ta không cần phải đi đâu, hoặc làm bất cứ điều gì ngoại trừ việc đơn giản là ngồi ở bất cứ đâu ta đang ở, và cho phép bản thân được tìm thấy? Hãy hình dung rằng thiên đường đang chờ đợi để bước vào trái tim chúng ta, ở đây và bây giờ! Thật là một khái niệm mạnh mẽ! Làm thế nào để chúng ta biến điều này thành hiện thực và cho phép bản thân được tìm thấy? Làm thế nào để chúng ta tạo ra một trạng thái nơi mà sự hiện diện cao cả hơn lắng đọng một cách tự nhiên trong trái tim chúng ta?

Câu trả lời có lẽ nằm ở việc nuôi dưỡng hạt giống của sự mãn nguyện trong trái tim chúng ta. Chúng ta sẽ trở lại với ý tưởng này, nhưng để hiểu được ý nghĩa của nó, chúng ta hãy cùng suy ngẫm về loại môi trường nào sẽ thu hút Đấng Tối thượng.

Hãy nghĩ đến sự hồn nhiên của trẻ nhỏ, chúng mãn nguyện với đồ chơi và trò chơi của mình, với sự tin tưởng hoàn toàn rằng cha mẹ chăm lo cho mọi nhu cầu cơ bản của chúng. Thức ăn, chỗ ở, quần áo, giáo dục và thậm chí là giải trí - dưới bất kỳ hình thức nào đều có sẵn - được trẻ sung sướng coi là hiển nhiên cho đến một giai đoạn nhất định. Có thể nói rằng trẻ con tận hưởng một trạng thái "độc lập trong phụ thuộc”! Trái tim của một đứa trẻ không có bất kỳ gánh nặng nào - nó đơn giản và hồn nhiên. Sự hồn nhiên là trạng thái tự nhiên của nó, khiến một trái tim như thế trở thành trú xứ lý tưởng của Đấng Thiêng liêng. Điều gì xảy ra khi chúng ta lớn lên?

Là người trẻ tuổi, chúng ta bắt đầu tìm kiếm phiên bản sống của riêng mình. Thực ra, giai đoạn đầu, những ngày tháng thanh xuân của cuộc đời được dành phần lớn để theo đuổi thú vui, sự thỏa mãn giác quan và nâng cao sự hiểu biết. Cái tôi lớn dần và chúng ta chuyển sang trạng thái “tự do phụ thuộc" - chúng ta thích đưa ra lựa chọn của riêng mình và nghĩ rằng chúng ta tự do nhưng hạnh phúc của chúng ta lại phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố bên ngoài. Chúng ta trở nên tự hào về thành tích của mình và buộc chặt hạnh phúc của mình với chúng.

Theo thời gian, trong hầu hết các trường hợp, điều này tiến xa hơn đến tình trạng hoàn toàn lệ thuộc cả bên trong và bên ngoài. Chúng ta trở thành nô lệ cho ham muốn và bị ràng buộc bởi điều kiện bên ngoài trong khi sinh ra bất mãn và thất vọng bên trong. Ngay cả khi về già, mặc dù có sự khôn ngoan rành rành nhờ trải nghiệm sống, chúng ta thường thấy mọi người hướng về những tháng năm quan trọng đã quan, hoặc mong mỏi một thế giới bên kia huy hoàng nhờ khổ đau mà họ đang trải qua. Ham muốn không ra đi, mà chỉ đơn thuần chuyển từ ham muốn hướng đến lạc thú thời trẻ sang ham muốn thỏa mãn cái tôi khi chúng ta về già: mong muốn được khen ngợi, được công nhận, danh tiếng, gia tài để lại, v.v. Đó là một gam màu phức hợp của tồn tại, nơi ham muốn chảy ngầm khi cơ thể không thể hợp tác và trên hết là gia tài thành quả! Thường thì, thật đáng tiếc khi một người đã dành cả cuộc đời để chờ đợi một tuổi già như vậy với hy vọng cống hiến cuộc đời cho sự thực hiện một mục đích cao cả hơn.

Trạng thái hồn nhiên đã đi đâu? Nếu trạng thái hồn nhiên và trái tim không ham muốn là nơi ở lý tưởng của Thượng đế, thì có vẻ như thời thơ ấu là cơ hội tốt nhất để chúng ta trải nghiệm điều này! Có lẽ nó thực sự là như thế, và sự hiện diện cao cả hơn đã ngự trị trong trái tim hồn nhiên của trẻ nhỏ, chỉ bị khuất lấp hoặc bị từ chối khi một người ngày càng phức tạp và thô trược hơn.

Hãy xem xét tình huống bạn sống trong một ngôi nhà ấm cúng, thoải mái, thân thuộc chuyển sang một nơi không được chào đón, báo trước sự xa lạ và đáng sợ. Bạn có muốn ở lại một nơi như vậy không? Thượng đế có muốn trú ngụ trong một trái tim bị kéo theo nhiều hướng khác nhau bởi ham muốn, chứa những chiếc gai của sự kiêu ngạo và ghen tỵ, và trở thành kho chứa những phức cảm không? Đây là lý do tại sao một trái tim âu sầu, bất mãn hoặc giận dữ làm chệch hướng ân sủng cao cả, đến mức chúng ta không có khả năng tin rằng Thượng đế đang tìm kiếm chúng ta!

Làm thế nào để lấy lại sự hồn nhiên và thuần khiết của tuổi thơ, khi cuộc sống chắc chắn cuốn chúng ta vào những tình huống đòi hỏi sự lựa chọn khó khăn, cạnh tranh để sinh tồn và tự vệ? Làm thế nào để chúng ta nuôi dưỡng hạt giống của sự mãn nguyện trong trái tim, chỉ nảy nở trong trạng thái hồn nhiên không ham muốn và thuần khiết?

Điều này bắt đầu với một gợi ý đơn giản rằng mọi thứ chúng ta cần đã hiện hữu bên trong chúng ta. Tất cả tình yêu của thế giới, vẻ đẹp của cuộc sống, hạt giống của sự hoàn hảo hiện diện trong trái tim chúng ta được biểu thị như một nguồn ánh sáng. Gợi ý này được củng cố thông qua trải nghiệm thực tế trong thiền, vì ý tưởng về ánh sáng dẫn đến cảm nhận về sự hiện diện bên trong. Sự hiện diện bên trong này trở thành hiện thực khi ý thức của chúng ta mở rộng, và chúng ta nhận thức được sự toàn vẹn của bản thể. Khi chúng ta bắt đầu trải nghiệm trạng thái toàn vẹn và hoàn hảo này nơi đáy lòng, những đám mây của sự bất mãn và vô minh bắt đầu tan biến. Trái tim lấy lại sự soi sáng và bản chất hồn nhiên của nó.

Trong hoàn cảnh như vậy, trái tim vô ngã, trái tim khiêm tốn, tự động thu hút thiên đường về phía nó. Một trái tim như thế được điều chỉnh hoàn hảo với hoàn cảnh bên ngoài. Nó tạo ra Thiên đường xung quanh chính nó.

Daaji

*****
Are we seeking God, or is God seeking us?

Through the ages, so much has been written about the spiritual seeker – ranging from yoga journals and self-help books to religious scriptures and deep and insightful literature from legendary philosophers. The seeker’s journey has been charted out and explained in great detail. Guidance from various sources is available to those who are looking for enlightenment, or simply a better way to live their life. Seekers sometimes undertake long, arduous journeys from all corners of the world to find spiritual guidance and wisdom. There are organizations dedicated to the cause of helping spiritual seekers, which offer countless practices and approaches for achieving the goal of life. We are all seekers of the ultimate truth, investing considerable energy into learning how to refine our process of seeking.

What if the tables were turned and God, or the Ultimate, or the Source, is actually seeking us?

Imagine for a moment that we don’t have to go anywhere, or to do anything except simply sit wherever we are, and allow ourselves to be found? Imagine that heavens are waiting to enter our heart, right here and now! What a powerful concept! How do we make this a reality and allow ourselves to be found? How do we create such a state where the higher presence naturally settles within our hearts?

The answer possibly lies in cultivating the seeds of contentment within our hearts. We will come back to this idea, but to understand its significance, let us contemplate the type of environment that would attract the Ultimate.

Think of the innocence of small children who content themselves with their toys and games, with the implicit confidence that their parents are taking care of all their basic needs. Food, shelter, clothing, education and even entertainment – in whatever form these are available – are blissfully taken for granted by children till a certain stage is reached. One can say children enjoy a state of ‘independence in dependency’! A child’s heart is free from any burdens – it is simple and pure. Innocence is its natural condition, making such a heart an ideal abode for the divine. What happens as we grow older?

As young adults, we start seeking our own version of life. Actually, the first part, the youthful days of life are spent mostly in pursuit of pleasure, satisfying the senses and building our intellect. The ego develops and we transition into a state of ‘dependent freedom’ – we like to make our own choices and think we are free but our happiness depends on so many external factors. We become proud of our accomplishments and tie our happiness to them.

As we proceed through life, in most cases, this progresses further into a state of complete bondage internally and externally. We become slaves of our desires and are bound by external conditions while breeding discontent and frustration internally. Even in old age, though there is apparent wisdom backed by life’s experiences, we often find people pining for their prime years that have passed, or expecting a glorious afterlife based on the suffering they are going through. The desires have not left, but have merely transformed from pleasure-oriented desires in youth to ego-satisfying desires as we age: the desire for praise, recognition, fame, a legacy to leave behind, and so on. It's a complex gamut of existence where desires run underneath when the body cannot cooperate and on top of that the legacy of fulfillment! Often it is a regretful situation where one has spent the whole life waiting for such an old age in anticipation of devoting life for the fulfillment of the higher purpose.

Where has the state of innocence gone? If a state of innocence and a desire-free heart are the ideal abode for God, it would seem that our early childhood is our best chance of experiencing this! Perhaps this is actually the case, and the higher presence does dwell in the innocent hearts of children, only to be hidden or refused an abode as a person grows more complex and grosser.

Consider this situation of a warm, comfortable, familiar home changing into an uninviting, foreboding place with strange, fearful characters. Would you like to stay in such a place? Would the Lord like to reside in a heart that is pulled in different directions by various desires, which contains the thorns of pride and jealousy, and has become a warehouse of complex emotions? This is why a sad, discontent or angry heart deflects sublime grace, to the extent that we are unable to believe that God is seeking us!

How do we restore the innocence and purity of our childhood, when life inevitably draws us into situations that demand difficult choices, competition for survival and self-preservation? How do we cultivate the seeds of contentment in our heart, which flower into a state of desire-free innocence and purity?

It starts with a simple suggestion that everything we need is already present within us. All the love of the world, the beauty of life, the seed of perfection is present in our heart represented as a source of light. This suggestion is strengthened through actual experience in meditation, as the idea of light leads to a feeling of an inner presence. This inner presence becomes a reality as our consciousness expands, and we become aware of a wholeness of being. When we begin to experience this state of wholeness and perfection at our core, the clouds of discontent and ignorance start to dissolve. The heart regains its light and innocent nature.

Under such circumstances, the egoless heart, the humble heart, automatically draws the heavens towards itself. Such a heart is perfectly adjusted to its external circumstances. It creates Heaven around itself.