Một khi hiểu ý nghĩa của chết một cách đúng đắn, chính chúng ta sẽ nói rằng 'ta đã mất sinh mệnh này một cách vô ích', chúng ta không nên uổng phí cái chết. Đấy nên là ý nghĩ cuối cùng của chúng ta.
Bởi vì nếu biết cái mình đang làm, chúng ta có thể kiếm được trong cái chết thứ không thể kiếm được trong sự sống. Đây là lý do tại sao vào lúc chết, việc nhận ra mục tiêu của ta là gì lại quan trọng đến vậy.
Chúng ta thiền, thường
niệm, phát triển tình yêu thương dành cho chủ nhân, v.v để ngay cả khi rời bỏ
thân xác, những ý nghĩ tốt đẹp vẫn còn có hiệu lực trong tâm trí của chúng ta.
Nếu chúng ta biến điều đó thành chân lý thường hằng trong đời sống, thì chắc
chắn nó sẽ không rời ta ngay cả vào lúc chết. Chúng ta nên cố gắng chết trong ý
nghĩ và trạng thái này.
Chừng nào còn sợ chết,
chúng ta sẽ không được giải thoát và chúng ta sẽ không thoát khỏi vòng sinh tử
luân hồi. Điều đó có nghĩa là một người sợ chết phải chết đi chết lại cho đến
khi nỗi sợ chết không còn.
Mỗi buổi thiền là sự
rèn luyện về cái chết. Mỗi khi thiền, chúng ta lặn sâu vào bên trong và thoát
ra khỏi nó khi kết thúc thiền, chúng ta nói rằng, ta đã hoàn toàn được hội
nhập. Ta đã không biết mình đang ở đâu. Ta thậm chí còn không biết mình đang
thiền hay đang ngủ. Khi thực sự chìm sâu trong thiền chúng ta không ở nơi đó.
Nếu được quan sát theo cách này vào lúc sự sống lìa bỏ thân xác. Thiền là sự
rèn luyện về cái chết và nếu thực hiện nó đúng cách thì chúng ta trở thành chủ
nhân của cái chết, chúng ta có toàn quyền đối với hành động chết. Chúng ta có
thể chết bất cứ khi nào mình muốn, và thoát ra khỏi nó hết lần này đến lần khác
bất cứ khi nào chúng ta muốn, để cái chết của ta không còn là chết thực nữa.
Linh hồn là vĩnh cửu;
ngài là bản chất của cái thiêng liêng, cái vô hạn, cái vĩnh cửu, Thượng đế tối
cao. Thượng đế là bất sinh, bất diệt. Bởi vậy Ta không được sinh ra cũng như
không thể chết đi. Vấn đề của sinh và tử là vấn đề do chính ta tạo ra, là điều
ta áp đặt lên chính mình khi nhìn thấy mọi người sinh ra và chết đi. Đó là lý
do tại sao ta hiểu rằng ta đã được sinh ra và rồi ta sẽ chết. Sự thật là thân
xác của ta đã được sinh ra và nó sẽ chết đi. Nhưng Ta bất tử.
Chariji Maharaj
*****
If we understand the
meaning of death correctly, we will ourselves say 'we lost our life in vain' we
should not waste our death. This should be our final thought. Because if we
know what we are doing, we can earn what we could not earn in life, in death.
This is why it is important that at the moment of death we realize what our
goal is.
We do meditation,
constant remembrance, development of love towards the owner etc. so that even
when leaving the body, good thoughts remain effective in our mind. If we make
it the constant truth of our existence, then surely it will not be separated
from us even at the moment of our death. We should try to die in this thought
and state.
As long as we fear
death, we will not be liberated and we will not be free from this cycle of
birth and death. It means that one who fears death has to die again and again
until that fear is gone from it.
Every meditation is
the training of death. Whenever meditation we dive deep inside ourselves and
come out of it at the end of meditation, we say, I was completely merged. I
didn't realize where I was. I didn't even know if I was meditating or sleeping.
Really deep in meditation we don't belong there. If observed in this sense by
the time we are dead to this existence. Thus meditation is the training of
death and if we do it properly we become the masters of death, we have full
authority over this act of death. We can die whenever we want, and come out of
it again and again whenever we want, so that his death is no longer really
death.
The soul is eternal;
he is the essence of the divine, infinite, eternal, supreme God. God is neither
born, nor he dies. So I am neither born nor can I die. The problem of birth and
death is our own created problem that we have imposed upon ourselves by seeing
people born and die. That's why I understand that I was born and I am going to
die. The truth is that my body came into existence and it will end. But I am
eternal.